“Giang thí chủ, ngươi đang nhìn gì thế? Sao lại có biểu cảm như vậy?”
“Tuy nữ thí chủ kia rất xinh đẹp, nhưng rõ ràng không phải là người cùng thế giới với ngươi, bần tăng khuyên ngươi vẫn nên bớt động tâm tư đi.”
Hòa thượng nhìn thân ảnh đám người Tiêu Nhược Âm cách đó không xa, dường như chú ý tới gì đó, không nhịn được hứng thú hỏi.
Bàn tay đang nắm chặt của Giang Thần chậm rãi buông lỏng, trong lòng như nén một hơi thở, vô cùng khó chịu.
Nghe vậy, hắn khẽ lắc đầu nói: “Phổ Độ đại sư hà tất phải xen vào việc của người khác?”