“Đây là cẩm nang vi phụ đã sớm chuẩn bị cho con, con hãy mang theo nó, thừa dịp vẫn còn thời gian, nhanh chóng rời khỏi Vị Ương tiên triều đi.”
“Bắt đầu từ ngày mai, vi phụ sẽ phái người tiến hành đuổi bắt con. Con không cần nhớ bất kỳ tình cũ gì cả, cứ liều mạng mà trốn, bỏ ra cái giá nào cũng phải trốn.”
Giọng điệu của Khương Vân khôi phục lại sự lãnh khốc, uy nghiêm.
Ông vung tay lên, Khương Vị Ương đã được đưa ra ngoài Vị Ương điện. Quyển cẩm nang đơn giản mà đẹp đẽ kia rơi vào trong tay Khương Vị Ương.
Tiếp theo, cửa điện oành một tiếng, đóng lại trước mặt Khương Vị Ương.