Trước mắt thì Mộc Yên không có biện pháp hóa giải tia sát ý này, nàng chỉ có thể không ngừng vận dụng cái tế phù không gian kia, dịch chuyển tức thời, từ một chốn tinh không, chạy đến một chốn tinh không khác, chờ đợi lực lượng của tia sát ý kia hao hết, sau đó tự động tiêu tán.
Trong lòng nàng cũng không hề tự tin gì, không biết là sinh mệnh của mình bị hao mòn trước, hay là lực lượng của tia sát ý này hao hết trước.
Bây giờ trên người nàng có vết thương, nếu như không tìm được chỗ để khôi phục thương thế, thì e rằng vết thương kia sẽ chỉ càng ngày càng nghiêm trọng, về sau rất có thể sẽ hao hết tất cả sinh mệnh bản nguyên.
Sát ý của một vị Thiên Vị trưởng lão có thể chém đứt tinh thần, chém đứt tinh hà, phá hủy đại vũ trụ, lực lượng ẩn chứa rốt cuộc khủng bố cỡ nào, hoàn toàn không phải thứ Mộc Yên có khả năng tưởng tượng.
Cũng may từ khi Mộc Yên tu hành đến nay đã trải qua không ít hoạn nạn và nguy cơ, thế nên bây giờ không quá e dè.