“Trong lãnh thổ Trọc Tộc có rất ít tộc quần vẫn duy trì hình người, không biết bọn họ đến từ thế lực nào.”
“Có điều bây giờ suy nghĩ những thứ này cũng đã không có tác dụng gì, sát khí khủng bố của vị trưởng lão Trọc tộc kia đã lần nữa đuổi tới rồi.”
Mộc Yên nhìn thân ảnh áo trắng đang đứng trên đỉnh núi kia, rõ ràng nàng thoáng sửng sốt trong chốc lát, sau khi phản ứng lại, nàng mới đưa mắt nhìn về phía hai người kia.
Nữ tử kia đeo mạng che mặt thế nên không nhìn rõ chân dung, có điều từ ngoại hình mơ hồ đó thì dung mạo tuyệt đối không tầm thường, sóng mắt như nước mùa thu, lấp lánh trong suốt lanh lợi.
Mà một lão giả thân thể có hơi gầy gò, trông như kẻ mắt mờ lọm khọm, nhưng mà lại lộ ra một loại khí tức thâm sâu như đại dương.