Trên thuyền chiếc ngọc này còn có một vài thân ảnh quen thuộc trong Tụ Hiền sơn trang, tất cả đều nhận được phân phó rằng phải cùng nhau chạy tới chốn Tiên Linh văn minh kia, đi hoàn thành nhiệm vụ.
Cơ mà Chử Luyện cảm thấy có chút ngạc nhiên, những đồng liêu này vậy mà không hề sợ hãi chút nào đối với việc đó, có vẻ rất bình tĩnh tự nhiên.
Dáng vẻ kia không khác so với những tử sĩ được đại gia tộc bồi dưỡng, mọi người đã sớm không quan tâm vấn đề sinh tử nữa. Điều này khiến cho trong đầu Chử Luyện nảy lên ý niệm khác, đến lúc đó có lẽ có thể mượn lực lượng của chúng đồng liêu để đảm bảo an nguy của mình.
Rất nhanh, chiếc thuyền ngọc lục mang theo Chử Luyện dừng lại ở một ngọn núi dốc đứng, tất cả hội hợp với những đồng bọn trẻ tuổi lúc trước.
“Lát nữa Linh Khư hoàng tộc sẽ phái cường giả tới đây dẫn chúng ta đi cùng.”