Sắc mặt Lâm Ân thoáng qua vẻ nghi ngờ, từ trong ngực lấy ra một khối ngọc giản vô cùng cũ kỹ, phía trên có có mấy vết kiếm khá rõ ràng, trong lúc mơ hồ nó và ba động ở nơi này lại kêu gọi lẫn nhau.
Đây là khối ngọc giản ghi chép sự tình ở Cổ Tang thành tám mươi vạn năm trước, chính là bản chép tay của vị Kiếm Tiên tuyệt thế kia.
Nếu khí thế ở nơi này thực sự là vị Kiếm Tiên tuyệt thế kia lưu lại thì chắc chắn khối ngọc giản này sẽ có phản ứng.
Rõ ràng hắn đã luyện hóa khí thế trong ngọc giản vào người là để tìm đến nơi này, thế nhưng vì sao khí thế ở đây lại làm hắn bị thương?
“Cái này không chỉ đơn giản là khí thế của vị tiền bối kia lưu lại, rốt cuộc là còn có ai nữa?”