Sau khi ăn xong, Vương Nhị Ngưu dọn cho hắn một gian phòng khách sạch sẽ, thay chăn đệm sạch sẽ như mới, thứ mà ngày thường bọn hắn còn không nỡ dùng.
Vương Nhị Ngưu cảm thấy trước kia Cố Trường Ca đã quá quen với cuộc sống giàu sang rồi, điều kiện thô sơ chắc chắn không thoải mái nên đã lót thêm một lớp cỏ khô mềm mại dưới giường của hắn.
Cố Trường Ca không quen với thiện ý của nam tử chất phác này.
Nhưng Cố Trường Ca cũng không muốn nợ hắn, suy nghĩ một hồi liền lấy ra một miếng ngọc bội vô cùng tinh xảo.
Hắn không nhớ được miếng ngọc này có giá trị cụ thể ra sao, nhưng hắn biết, nếu dùng nó đổi thành ngân lượng cũng đủ cho một nhà ba người giàu sang mấy đời.