“Tiểu nhân hiểu rồi!”
Hoàng Đông Kiệt đẩy túi bạc lên chuẩn bị rời đi.
“Chờ một chút, ngươi không tò mò thân phận của vị quý nhân kia và tại sao nàng lại giúp ngươi sao?”
Kim Thiên Thành chỉ biết là Y Nhân Tiếu nhờ hắn chăm sóc Hoàng Đông Kiệt, cái gọi là quý nhân chỉ là nói với bên ngoài mà thôi.
Chỉ là Hoàng Đông Kiệt hoàn toàn không tò mò người được gọi là quý nhân là ai và tại sao lại giúp đỡ mình, điều này khiến Kim Thiên Thành đang tỉnh táo không khỏi cảm thấy khó hiểu. “Đại nhân, ta chỉ là một nhân vật nhỏ, biết quá nhiều cũng không tốt cho ta, mặc kệ vị kia quý nhân kia giúp ta vì mục đích gì!”