Có ân đức lớn như vậy, đừng nói là ở lại trên núi một thời gian, cho dù ở lại trên núi mãi mãi, các trưởng lão khác hiện tại cũng sẽ không phản đối.
Làm người, lúc này lúc khác cũng là bình thường, sáng còn là nghiệt đồ bị trục xuất sư môn, tối đã trở thành khách quý của tông môn.
Chỉ là sắc mặt thay đổi quá nhanh, ngay cả đám người Vô Kháng Sơn cũng có chút không quen.
Huống chi là đám đệ tử Phạt Sự Viện.
Biên Duy Anh gọi người tới, an bài chỗ ở thích hợp cho Sư Xuân, Sư Xuân khéo léo từ chối, nói mình đã quen ở Phạt Sự Viện rồi, vẫn ở Phạt Sự Viện thì tốt hơn.