Chương 148: Làm sao ngươi biết
Nhìn đối thủ của mình kiêu căng ngạo mạn thế kia, nam chính Tiêu Thần không thể chịu được nữa.
Ban đầu hắn ta còn phải nhờ vả Vương Tư Tuyền, cộng thêm thương thế trên người nên hắn ta có không chịu được thì cũng phải chịu!
Song hiện giờ Vương Tư Tuyền đã chữa trị cho hắn ta, vết thương của hắn ta đã không còn đau nữa, tay chân cũng có thể hoạt động bình thường, hắn ta quyết định phải xả giận.
Trên tay Tiêu Thần xuất hiện hai cây châm, hắn ta cắm chúng vào các huyệt đạo lớn trên cơ thể.
Đợi khí huyết tuần hoàn xong, thương thế của hắn ta đã được áp chế, và bây giờ thì hắn ta có thể tạm thời tự do hoạt động.
Tiêu Thần bèn đứng dậy, phẫn nộ nói: “Trong núi không có hổ, khỉ bèn coi mình là vua hả! Vương Tư Tuyền, để ta cho ngươi biết!”
Mọi người đồng loạt đưa mắt nhìn Tiêu Thần, ai cũng ngơ ngác.
“Bệnh nhân này định làm gì vậy?”
“Lúc này rồi mà còn đứng ra khiêu khích Vương Tư Tuyền!”
“Bệnh nhân này có tư cách gì chứ?”
“Não hắn ta bị úng nước hay gì?”
Hai nam chính ngồi bên cạnh Tiêu Thần cũng sững sờ.
Diệp Tinh Thần: “Thần y Tiêu Thần, đừng bảo ngươi lại định đứng ra thi triển y thuật của mình như kiếp trước đấy nhé, ngươi định cho Vương Tư Tuyền mất mặt đấy à?”
Ngô Ca: “Đậu má! Đã bị thương đến thế rồi còn thích ra vẻ nữa?”
Vương Tư Tuyền cũng ngơ ngác.
Một bệnh nhân vừa được hắn ta chữa khỏi bệnh, giờ đây lại đứng ra khiêu khích hắn ta?
Những bác sĩ khác không dám thì hắn ta dám, chuyện gì thế không biết?
Não của hắn ta có vấn đề hay gì?
Ừ! Có thể lắm!
Vương Tư Tuyền gật đầu một cách nghiêm túc, hắn ta nhíu chặt mày.
Trước kia hắn ta từng gặp vài ca bệnh, có vài người bị bệnh phải nằm viện trong thời gian dài, thường xuyên ở trong một căn phòng nên tâm lí bất ổn vô cùng, và sau đó sẽ xuất hiện một vài biểu hiện của bệnh thần kinh!
Mà bệnh nhân này trông đã có vẻ bất thường từ ban nãy rồi.
Có vẻ thần kinh của hắn ta có vấn đề gì đó!
“Tiêu tiên sinh, ngươi đừng kích động! Người đâu, mau mang ghế đến đây mời Tiêu tiên sinh ngồi!”
Tiêu Thần sững sờ: “Ta ngồi đây làm gì?”
“Để ta kiểm tra não cho ngươi!”
Tiêu Thần: “…”
Hắn ta tức điên lên: “Đang yên đang lành ngươi đòi kiểm tra não của ta làm gì, ta có bị thần kinh đâu!”
Vương Tư Tuyền gật đầu lia lịa: “Đúng vậy đúng vậy, não của ngươi không có vấn đề gì cả, chắc là tinh thần của ngươi có chút vấn đề mà thôi! Trong thời đại phát triển nhanh chóng như thế này, có rất nhiều người mắc một vài bệnh về tâm lí! Ngươi không cần phải căng thẳng đâu, để ta xem giúp ngươi, sẽ ổn nhanh thôi!”
Cách tốt nhất để ứng phó với người bệnh thần kinh là không được phản đối, mà phải thuận theo ý của đối phương.
Thân là một bác sĩ, Vương Tư Tuyền rất hiểu điều này.
Tiêu Thần lại phẫn nộ: “Ta nói cho ngươi hay, ta không bị bệnh thần kinh, cũng không bị bệnh tâm lí, ta chẳng bị cái gì sất! Ta đang khiêu chiến với ngươi đấy, ngươi có hiểu ý của ta không?”
Vương Tư Tuyền phất tay: “Tiêu tiên sinh, ngươi không cần phải khiêu chiến với ta đâu, ta xin nhận thua, ngươi mau ngồi xuống đây đi!”
Tiêu Thần: “Hự!”
Đến những bác sĩ xung quanh cũng phải tán thưởng.
“Mặc dù Vương Tư Tuyền có hơi kiêu căng nhưng về khoản đối xử với bệnh nhân thì đúng là không bàn cãi gì cả!”
“Bị bệnh nhân chỉ thẳng vào mũi mà không hề tức giận! Nếu đổi lại là ta thì chắc ta đã tức điên lên rồi!”
“Vương Tư Tuyền cũng được đó chứ!”
“Cơ mà theo ta thì có vẻ tinh thần của bệnh nhân này thực sự có vấn đề!”
“Phải xem cho kĩ mới được!”
Tiêu Thần: “Hự!”
Chỉ có Ngô Ca là biết rõ chân tướng sự việc, còn Diệp Tinh Thần thì bật cười ha ha, cười đến mức chảy cả nước mắt.
Đến Lâm Bắc Phàm cũng phải nhịn cười.
Đúng là một trò hề mà!
Lúc này, mọi người nhìn Tiêu Thần như đang nhìn một thằng hề, Tiêu Thần tức đến mức suýt chút nữa bị bệnh thần kinh luôn!
Hắn ta hít sâu hai lần, sau đó thầm nhủ bản thân mình không được tức giận, đoạn nghiêm túc nói: “Vương Tư Tuyền, ta không đùa đâu, ta đang nghiêm túc nói chuyện với ngươi đấy! Ngươi có biết phái Quỷ Cốc không? Ngươi có biết Quỷ Cốc Thần Châm không?”
Sắc mặt Vương Tư Tuyền cũng trở nên nghiêm túc hơn: “Phái Quỷ Cốc thì đương nhiên là ta biết! Đây là một phái trung y cực kì lâu đời được truyền lại ở Viêm Quốc chúng ta, cũng nổi tiếng như Dược Vương Cốc của ta vậy! Dược Vương Cốc của ta giỏi về cách dùng thuốc, còn Quỷ Cốc thì giỏi châm cứu! Bọn họ đã tổng kết được một bộ châm pháp vô cùng thần kì có tên là Quỷ Cốc Thần Châm!”
“Thế nhưng đây là thông tin mật của giới y học chúng ta, cớ sao ngươi lại biết?”
Làm sao ta biết ấy hả?
Phải nói là sao ta có thể không biết mới đúng chứ!
Thân là truyền nhân của phái Quỷ Cốc, hắn ta không biết sao được?
Tiêu Thần không trả lời câu hỏi của Vương Tư Tuyền, hắn ta bảo: “Quỷ Cốc Thần Châm có tổng cộng chín châm! Châm một giúp ngừng đau, châm hai giảm lạnh, châm ba giảm nóng, châm bốn cầm máu, châm năm sinh nhục, châm sáu thanh lọc nội tạng, châm bảy liền xương, châm tám hoàn hồn, châm chín…”
Đôi mắt của Tiêu Thần tràn ngập vẻ tự tin: “Châm chín… Diêm Vương đoạt mệnh!”
“Chỉ cần ngươi còn hơi thở cuối cùng thì nó có thể đoạt lại sinh mệnh của ngươi từ tay Diêm Vương!”
Mọi người kinh ngạc.
“Sao lại có một châm pháp ghê gớm đến vậy chứ?”
“Vài châm phía trước còn chấp nhận được, cái cuối cùng thì chẳng khác gì đang đùa cợt!”
“Nhất là châm cuối cùng, chỉ cần vẫn còn một hơi thở cuối cùng là có thể đoạt lại sinh mệnh từ tay Diêm Vương ư, không thể nào!”
“Ta hành nghề y bao nhiêu năm nay, chưa bao giờ ta thấy một châm pháp nào như vậy cả!”
“Ta không tin lại có loại y thuật thần kì như vậy!”