À thì… Cảm xúc của Trương Đạt Dã hơi phức tạp, Hatchan không nói dối, đám trẻ ranh kia… Tạm thời coi như thanh toán xong đi.
Cậu suy nghĩ giây lát rồi nói: “Ông đồng ý với cháu ba chuyện, cháu sẽ thả hắn.”
“Nói nghe xem.”
Trương Đạt Dã xòe ngón tay ra rồi đếm: “Thứ nhất là giống ông đã nói đấy, đảm bảo từ nay về sau hắn không làm hải tặc nữa. Thứ hai, nghĩ cách đền bù cho những người dân bị thương và những ngôi nhà bị phá hỏng. Thứ ba, bảo cháu thả một hải tặc làm cháu khó chịu lắm, giờ ông hoặc là hắn giải cứu 100 người tốt vô tội hoặc xử lý 100 kẻ ác làm xằng làm bậy thì cháu sẽ nguôi ngoai. Ông đồng ý không?”
Rayleigh đẩy mắt kính lên rồi trả lời: “Hai điều kiện trước không thành vấn đề, nhưng ở điều kiện thứ ba, hình như em trai Đạt Dã có hiểu lầm gì đó về lập trường của tôi thì phải?”