“Tôi… Tôi chỉ muốn cầu xin Hatchan thôi mà. Tôi không muốn chết, cũng không muốn bị bắt vào nhà giam.”
“Đồ tham sống sợ chết!”
Đám người cá cãi nhau ỏm tỏi, rất nhiều người đều nhìn Hatchan bằng ánh mắt tội nghiệp, hy vọng hắn hãy cầu xin giúp bọn họ.
“Rayleigh?” Hatchan không chịu nổi trước sự cầu xin của đồng bạn, thế là nhìn Rayleigh hỏi ý kiến.
“Tôi bó tay rồi. Nhìn thái độ của em trai Đạt Dã thì thả cậu ra đã là cực hạn đấy.” Rayleigh lắc đầu, Hatchan là bạn của ông nên ông mới nghĩ cách cứu, còn những người cá khác chẳng liên quan gì đến ông cả.