Quả táo Diệp Ngôn dứt khoát ngã đè lên người Brook: “Nói xong thì không chỉ đơn giản là đánh một trận thôi đâu. Đúng là xương không đổi được thói uống sữa tươi!”
Paul và Daya kinh ngạc: “Ngài, các ngài đang…”
Trương Đạt Dã vừa dùng chân chính nghĩa chà đạp Brook vừa giải thích: “Không có gì, chú ấy lên cơn loãng xương ấy mà. Xin hỏi quý cô có thể đổi trà thành sữa bò cho chú ấy được không? Chúng tôi giãn xương cốt cho chú ấy trước đã!”
“Tất… tất nhiên là được…” Daya bàng hoàng quay lại bếp lấy sữa, tự hỏi tại sao đã loãng xương còn phải giãn xương cốt cơ chứ.
Quậy một trận như thế khiến bầu không khí ngượng nghịu vơi hẳn đi. Chắc là vậy.