Tiện tay rắc vài hạt giống, cũng không cầu hạt nào cũng nảy mầm.
Về phần tại sao phải làm chuyện này, muốn giúp đỡ bạn bè một chuyện nhỏ như vậy thì đâu ra lắm vì sao với tại sao thế.
"Trước kia Jinbe từng tới Sabaody rồi à?" Trương Đạt Dã hỏi.
"Đương nhiên, chỉ là không thích không khí ở đây cho lắm. Nhưng tính ra quán rượu nhỏ của cậu khá tốt." Jinbe nhìn thoáng qua những người đang nhìn lén mình nhưng đã khôi phục nói cười như cũ, cảm thấy những người này tuyệt hơn đám người đi đường vừa thấy hắn đã căm thù hoặc sợ hãi nhiều lắm.
Trương Đạt Dã suy đoán: "Chắc tại thấy quá nhiều chuyện ly kỳ, cổ quái ở chỗ tôi rồi. Ví dụ như mèo biết đánh đàn này, người máy biết buôn chuyện trên trời dưới đất, thêm một người cá hình như cũng chẳng phải vấn đề gì."