"Đúng đấy thầy Jinbe, Tom nấu ăn ngon lắm đấy."
"Ha ha, chỉ có thể chờ lần sau lại nếm thử thôi. Đồng bạn của lão phu vẫn còn đang chờ tại bến tàu, ở đây lâu quá sẽ khiến bọn họ chờ sốt ruột."
"À, là do tôi sơ sảy, lẽ ra nên mời đồng bạn của anh tới làm khách luôn mới phải." Trương Đạt Dã không chú ý tới khi hắn nói ra những lời này, mặt mày đám khách hàng nhà mình đều khá là vặn vẹo.
Một Jinbe vẫn còn ở trong phạm vi bọn họ thừa nhận nổi. Dù sao Thất Vũ Hải cũng coi như đồng minh của Chính Phủ Thế Giới, một nửa người mình. Nhưng nếu bảo bọn họ một lúc đối mặt với toàn bộ băng hải tặc Mặt Trời thì vẫn là tính tiền sớm rồi đi luôn cho lành.
Jinbe nhạy bén chú ý tới vẻ mặt của khách hàng trong quán rượu thay đổi, chỉ cười đáp: "Tôi sẽ truyền đạt lại ý tốt của cậu với mọi người. Nhưng loại chuyện này cũng không cần vội, sau này chắc chắn còn cơ hội."