Sharkler không phục: “Chơi tiếp ván nữa.”
Năm phút sau: “Một ván nữa.”
Lại năm phút nữa, Sharkler không được tận hưởng trò chơi chút nào nhìn thoáng qua đồng hồ treo trên tường: “Đã nghỉ ngơi lâu thế rồi cơ à, tôi phải đi tập luyện tiếp đây.”
Lần này đám Trương Đạt Dã đã biết được, thì ra Sharkler còn là một người đàn ông nhanh như gió.
Thời gian kinh doanh buổi trưa đã kết thúc, chỉ có mười mấy vị khách mà thôi, tình hình so với trước kia đúng là thảm thương.