Còn về việc đi ra ngoài chơi, vậy chắc chắn là mọi người đi chung mới vui chứ sao. Trương Đạt Dã cảm thấy, có khi bây giờ cậu nên gật đầu nói một câu: ‘Tôi coi mọi người như người nhà’ chăng?
Eo ~ buồn nôn quá, không nói ra được. Thế là Trương Đạt Dã nói: "Chuyện đó không tính là gì. Cô coi đấy là văn hóa doanh nghiệp là được."
Thụy Manh Manh phản bác: "Sếp ơi, tôi ít đọc sách nhưng làm công nhiều. Cậu không lừa được tôi. Văn hóa doanh nghiệp không phải là khẩu hiệu đứng ngoài cửa tiệm hô lên à? Đâu ra phát phúc lợi thật? Số lượng lại còn lớn vậy nữa chứ."
Có nha. Công ty của tổng giám đốc Bùi đấy thôi... Trương Đạt Dã rất muốn nói như thế.
Lúc này Sharkler đã xem hiểu chuyện gì xảy ra. Một người muốn cùng góp sức với mọi người, không muốn được đối xử khác biệt. Người còn lại muốn chăm sóc cho tình huống đặc thù của đối phương.