Chẳng còn mấy thời gian là hết ngày, nhóm Trương Đạt Dã kiểm tra vết thương của Ain và các tân binh khác trước, sau đó quyết định đi lòng vòng quanh thị trấn cảng thôi.
Vì nơi này là thị trấn cảng nên giao thông khá tiện lợi, buôn bán phát đạt. Cũng chính vì vậy mà thị trấn thường xuyên bị hải tặc tập kích, cuộc sống của người bình thường chỉ có thể nói là tạm ổn.
Mà những thương gia trên thị trấn rất ít khi gặp kiểu khách hàng lớn hào sảng giống đoàn du lịch Hope. Nguyên một buổi chiều, các chủ tiệm vừa mệt vừa vui.
Đến tối, sau khi thành viên đoàn Hope hoàn thành phần huấn luyện riêng mình, nhóm Cờ Yêu ra ngoài nghe ngóng tin tức cũng lần lượt trở về báo cáo tình hình.
Căn cứ điều tra của bọn chúng, người dân quốc gia này không giàu có không phải vì sản xuất không đủ nhiều, mà vì phải giao nộp quá nhiều thiên cống kim. Sau khi giao nộp khoản này, đa số gia đình đều chỉ có thể miễn cưỡng duy trì sinh hoạt.