Trương Đạt Dã xụ mặt lộ ra biểu cảm ‘tiêu rồi’, cậu bẹo má Tom, tuyệt vọng nói: “Thôi xong, lần này không phải vết thương bình thường rồi, không biết sẽ sưng bao lâu…”
“Sao lại thế được? Em thử dùng ma pháp giải độc nhé.” Thế là Wendy lần lượt thử hết tất cả những ma pháp liên quan đến chữa trị mà cô bé biết, kết quả vẫn không có tác dụng gì.
“Xin lỗi anh Đạt Dã…” Wendy tủi thân, rưng rưng chực khóc: “Tại em tu luyện chưa đủ nên không chữa khỏi cho anh và Tom được.”
Trương Đạt Dã xoa đầu cô bé an ủi: “Không phải lỗi của em, vấn đề nằm trên người Tom thôi. Nếu nó cảm thấy vết thương không khỏi thì thần tiên tới cứu cũng vô dụng.”
Tom nhún vai bày tỏ vô tội, bị bỏng nước sôi thì phải một thời gian mới khỏi được còn gì? Đấy chẳng phải là kiến thức thông thường ư?