“Không sao đâu Wendy, cũng đến lúc chúng ta phải quay về rồi, chút vết thương nhỏ này ngủ một giấc là khỏe.” Trương Đạt Dã đứng dậy, vừa mới cử động thì cả bụng, ngực và lưng đều đau đến mức miệng giật tăng tăng.
Ai ngờ Tom và Perona còn bắt tay nhau chọc tới chọc lui trên người cậu. Tom thì chỉ vì tò mò thôi, còn Perona nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng, muốn thừa cơ trả thù kẻ đã bắt nạt mình.
“Hai đứa có thôi đi không!” Trương Đạt Dã nắm cổ áo sau gáy Perona nhấc cô nhóc sang một bên, sau đó quẳng Tom vào mặt Perona.
Perona bị ám khí cấp Thần Tom nện trúng mặt làm loạng choạng ngã phịch xuống đất, ôm Tom nhoẻn miệng cười như ác ma.
Wendy còn định chữa trị cho Trương Đạt Dã một lần nữa.