“Cô bé, có muốn gia nhập hải quân không?” Garp tưởng rằng khả năng chữa trị của Wendy là năng lực của trái ác quỷ.
Ông đã tận mắt thấy Wendy chữa thương cho Luffy, Ace và Trương Đạt Dã, năng lực chữa trị rất mạnh, có thể cứu mạng rất nhiều lính hải quân xuất sắc. Garp kìm lòng không đặng hỏi một câu.
Wendy đang chữa trị cho Trương Đạt Dã bỗng giật nảy mình vì gương mặt to đùng của Garp. Vừa rồi cô thấy rất rõ ông cười tươi tắn bao nhiêu thì ra tay đánh người càng tàn nhẫn bấy nhiêu, giờ đối phương đang cười với cô, không lẽ ông định đánh cô ư?
Làm gì bây giờ? Cả anh Đạt Dã cũng bị đánh thành ra thế này, mình nên làm gì đây? Wendy cố gắng duy trì ma pháp chữa trị, đôi mắt to tròn ngân ngấn nước mắt, lắp bắp mãi không nói thành lời: “Cháu… cháu…”
Lúc này Trương Đạt Dã nằm trước người Wendy, còn Wendy đang ngồi xổm như chú vịt, mắt ầng ậng nước, trông rất đáng yêu.