“Bấm tay tính giờ.” Diệp Ngôn bấm đầu ngón tay: “Vừa đủ ba mươi giây, những đạn pháo trước đó cũng vậy, sau ba mươi giây mới khôi phục lại tốc độ bình thường. Không biết họ có thể sử dụng kết hợp chúng với nhau không không, nếu được nó sẽ phiền lắm.”
Trương Đạt Dã không nghĩ hắn lợi hại đến thế: “Không sao, tuy năng lực của gã khá mạnh nhưng tốc độ phản ứng của năng lực giả ở mức bình thường. Tôi nghĩ Artoria bổ một kiếm vào chiếc thuyền này hay cậu gõ Chiêng trấn hồn, trận chiến sẽ kết thúc ngay.”
Diệp Ngôn nói: “Thật ra tôi muốn thử xem khả năng chiến đấu của đám hải tặc bình thường ở thế giới này thế nào.”
Trương Đạt Dã gật đầu: “Cũng được, tôi cũng muốn thử nghiệm một số chiêu thức mới.”
Cuối cùng hai chiếc thuyền cũng gặp nhau, do thuyền của Foxy lớn hơn Hope Diamond rất nhiều, thân thuyền lại cao hơn nên thái độ của đám hải tặc khá trịch thượng, bày ra vẻ từ trên cao nhìn xuống. Vài tên trong đó còn ném móc qua cột buồm muốn đu qua, có kẻ còn chống vào lan can muốn nhảy qua bên này.