Lai lịch của đám người này có vẻ còn khí thế hơn cả quốc vương của nước gia nhập liên minh như hắn ta, nói một câu thủ đoạn thông thiên cũng không quá đáng. Thế mà lại bảo hắn ta rằng đám người như thế chỉ là đoàn du lịch bình thường? Hơn nữa đám nhóc này còn đang vất vả khổ luyện cùng với các tân bình trong trại huấn luyện?
Quốc vương ngã người ra ghế, vậy xem ra không thể mượn dùng các mối quan hệ của mình để gây phiền phức cho đám ranh này rồi. Đến lúc ấy còn nói không chắc được là ai tạo áp lực cho ai ấy chứ.
Nhưng nếu bỏ qua thì hắn ta lại nuốt không trôi cục tức này, thế là quốc vương hạ lệnh: “Việc tử hình những tên hải tặc sẽ diễn ra vào trưa hôm nay!”
Nhắc mới nhớ, chính những tên hải tặc này mới là đầu sỏ làm hắn ta mất mặt, trước tiên phải chém hết những kẻ mà hắn ta có thể đụng vào đã rồi tính tiếp.
“Rõ, bệ hạ.” Đại thần chính vụ Niharonbai lập tức nhận lệnh, sau đó dò hỏi: “Ngài đang phiền não vì đoàn du lịch kia ư? Xin hỏi ngài muốn chiêu mộ họ hay là muốn…” Hắn dùng tay tạo thành hình cây đao, thực hiện động tác cắt cổ.