Về phần một bộ ngự kiếm thuật, tuy Triệu Khách trông mà thèm nhưng thứ đồ chơi này không có tác dụng quá lớn với hắn.
Hắn có Đại Hạ đỉnh, dùng tốt hơn bất kỳ ngự kiếm thuật gì.
Nghĩ đến đây, Triệu Khách dừng bước, ánh mắt nhìn về phía trước ngực Miêu Đạo Nhất, cách lớp quần áo Tiểu Yên trốn trong ngực Miêu Đạo Nhất vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt của Triệu Khách, lúc này nhanh chóng rụt vào trong hộp, không dám thò đầu ra nữa.
Triệu Khách vỗ vai Miêu Đạo Nhất, lời lẽ thấm thía nói với Miêu Đạo Nhất.
“Nhớ kỹ một câu, cho dù lòng dạ mọi người biết rõ nhưng lời nói ra đừng coi là thả rắm! Nếu không mọi người sẽ chỉ kính sợ tránh xa, càng đi càng xa, dù sao không ai thích đi chung với một cái rắm!”