Đã thấy Triệu Khách dừng bước, xoay người lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Vương Na, trong nháy mắt đó Vương Na có một dự cảm xấu, nhưng còn chưa kịp có hành động đã thấy tay Triệu Khách nhanh chóng lắc qua trước mặt Vương Na.
Lúc này, loại thuốc làm cho Triệu Khách lại trực tiếp đâm vào ngực Vương Na.
Ngón tay đẩy ống tiêm, theo thuốc được tiêm vào, Vương Na há hốc mồm lại không thể phát ra một tiếng nào, cơ thể ngã thẳng xuống đất.
Khác với sự miêu tả của Vương Na, nàng không tiến vào trạng thái tiềm thức, thậm chí suy nghĩ vô cùng rõ ràng, đôi mắt nhìn Triệu Khách trước mặt lóe lên tia sáng lo lắng.
“Ngu ngốc, ngươi thật sự cho rằng ta sẽ tin tưởng ngươi như vậy sao??”