Lâm Tử Hàng gật đầu, không ý kiến, dù sao anh cũng chưa đã ghiền.
Gan lợn thổ phỉ và thịt bò xào rau mùi đều là món rất tốn cơm lại ngon, trộn với cơm một lần anh có thể ăn mấy chén lớn, căn bản ăn không ngán.
Trần Lâm thấy hai người bọn họ thương lượng như vậy, ho hai tiếng, ánh mắt của hai người nhất thời đều rơi trên người cô.
“Cô Trần có gì muốn nói không?”
Lâm Tử Hàng nghe thấy động tĩnh, rất biết ý hỏi Trần Lâm.