Cha mẹ Cao đọc được tin nhắn bèn quay sang bốn mắt nhìn nhau, choáng váng cả đầu.
Trong lúc nhất thời, ông bà không biết nên mừng rỡ vì ông chủ Lâm về Giang Đông bày quầy bán hàng hay là nên khó chịu vì bọn họ đánh mạt chược mê mẩn đến mức lần đầu tiên bỏ lỡ tin tức này.
Cha Cao lau mặt, nhìn bà xã đang kích động, thở dài bất đắc dĩ.
“Muốn về cũng không phải lúc này đâu! Chúng ta thức trắng đêm rồi, sao lái xe nổi nữa? Với lại cả nhà ta đâu có đi hết được, một lát có người đến chúc tết, trong nhà phải có người. Anh còn phải theo các anh ra ngoài chúc tết nữa.”
Mẹ Cao cũng không phải người tùy hứng, suy nghĩ kỹ lưỡng thì biết bây giờ bọn họ vốn không đi nổi.