Hắn lúc trước chính là cưỡi truyền tống đến nơi này.
- Cưỡi truyền tống trận, ngươi có tin hay không, hiện tại bên cạnh truyền tống trận đã bày đầy thám tử của các thế lực lớn, ngươi làm vậy không phải là nói cho những người khác biết ngươi đi đâu sao!
Lâm Kinh Thiên bật cười, lập tức châm ngòi cho Vương Song.
- Phải biết rằng bảo vật động lòng người, ngươi lấy được chính là mảnh vỡ Hỗn Độn Tinh Thạch, loại vật này, ngay cả ta cũng có chút động tâm, càng không nói đến người khác! Ngươi bây giờ chính là một đứa trẻ ôm gạch vàng đi qua đường, trước khi trở lại Thanh Nguyên Tông tất cả mọi người sẽ không buông tha ý định đánh ngươi!
Lâm Kinh Thiên đang nói, đột nhiên thần sắc biến đổi, mạnh mẽ nhìn về phía hư không. Vương Song đang nghe, đột nhiên phát giác được Lâm Kinh Thiên khác thường, có chút kinh ngạc nhìn lại, cũng không phát hiện ra gì cả.