Hầu di nương xem ra, Nhị cô nương cho dù không bị độc chết, bị đói như vậy cũng không chống đỡ được bao lâu nữa.
Người Thư gia đại khái là cũng sợ truyền ra lời đồn đãi đem người sống sờ sờ đói chết cho nên mặc dù trong lòng đã sớm ngóng trông nàng ta chết, nhưng vẫn cho nàng nửa cái bánh bao ăn.
Một ngày chỉ có nửa cái, có hay không cũng không khác nhau lắm.
Thư Dư đối với Nhị cô nương nửa điểm đồng tình đều không có, từ lúc nàng ta xuống tay với thất cô nương thì nên biết ở ác gặp dữ.
Hầu di nương vừa ăn cơm vừa thấp giọng nói, “Đúng rồi, còn có chuyện này rất kỳ quái.”
“Chuyện gì?”
“Ta thấy Liễu di nương gần đây cứ quái quái thế nào ấy, phải nói là, biểu tình nàng nhìn nhị phu nhân quái quái.” Hầu thị nhíu mày, “Ta hoài nghi nàng biết chuyện này là nhị phu nhân xuống tay.”
Thư Dư nhướng mày, Liễu di nương à, chính là vị trước đây bị nhị phu nhân làm cho sảy thai kia.
Tuy ngày thường Liễu di nương chưa nói cái gì, nhưng loại chuyện này, là ai cũng sẽ ghi hận dưới đáy lòng.
Nếu sự tình nhị phu nhân hạ độc Nhị cô nương bị nàng thấy được, vậy tương lai Thư gia còn tiếp tục tranh đấu.
Liễu di nương hiện tại không nói, hẳn là đã cân nhắc qua tình cảnh của chính mình, cũng biết đứng ở phía Nhị cô nương bên kia không làm nên chuyện gì.
Còn không phải mấy ngày nữa, nam đinh Thư gia sẽ tới sao?
Liễu di nương chính là người có nhi tử, đến lúc đó nhị gia cũng tới, lúc ấy chính là lúc nàng ta phát huy.
Thư Dư sờ sờ cằm, xem ra kể cả nàng không ra tay, Thư gia này chỉ mỗi nội đấu là có thể tiêu hao gần hết luôn.
Nàng càng thích bầu không khí Lộ gia hòa thuận.
Thư Dư nói với Hầu di nương, “Mặc kệ Liễu di nương có biết hay không, dù sao các ngươi tự mình bảo vệ tốt chính mình, đừng quá trộn lẫn vào chuyện của các nàng là được.”
“Ân, chúng ta biết.” Hầu thị hiện tại liền chờ Thích đại nhân lại đây, trước khi hắn tới Chính Đạo thôn, nàng đều phải nhịn xuống mọi hành động của người Thư gia.
Kể cả giống như hôm nay người Thư gia tính toán đổi phòng cùng nàng, Hầu thị cũng đều chuẩn bị sẽ nhịn xuống rồi.
Ai biết Thư Dư lại đây, người Thư gia hiện tại rất sợ nàng ấy, chắc hẳn là không dám lại có động tác khác.
Thư Dư cùng Hầu thị nói xong liền chuẩn bị về nhà.
Khi đi đến nhà chính, nàng cố ý làm trò trước mặt người Thư gia nói một câu, “Căn phòng này vẫn phải thu dọn sạch sẽ đấy, khi nào ta có thời gian rảnh, nói không chừng còn muốn về ở. Viện này lúc trước phân cho chúng ta, tóm lại có một phần của ta.”
Hầu thị liếc người Thư gia một cái, thấy các nàng biểu tình hơi cương, trong lòng tức khắc sảng khoái.
“Được chứ.”
Thư Dư đi rồi, chẳng qua lúc đi ngang qua phía bên ngoài cửa sổ kho hàng, lại thấy được Nhị cô nương đang ghé vào bệ cửa sổ gắt gao nhìn chằm chằm nàng.
Thư Dư sửng sốt, hả? Người này bị người Thư gia dọn đến kho hàng ở rồi à?
Dù sao cũng không liên quan đến nàng, Thư Dư muốn đi, Nhị cô nương lại giương miệng, thanh âm khàn khàn kêu nàng, “Cứu ta…… Cứu cứu ta……”
Nàng phát ra âm thanh không dễ nghe, nếu không phải Thư Dư đứng gần, cơ hồ đều nghe không được.
Chỉ là làm nàng ngoài ý muốn chính là, Nhị cô nương thế nhưng sẽ hướng nàng xin giúp đỡ.
“Cứu ta…… Ta không phải…… Có người hại ta…… Cầu ngươi.”
Nhị cô nương đứt quãng mở miệng, một câu hoàn chỉnh nói đều không nên lời, thậm chí chỉ mấy chữ như vậy cũng dùng hết toàn bộ sức lực của nàng, gân xanh trên cổ bạo xuất.
Thư Dư đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, nàng đương nhiên biết có người hại nàng ta, nhưng mà, nàng ta dựa vào cái gì muốn mình đi cứu nàng ta đây?
Thư Dư nhìn nàng, nói, “Lúc trước con la của ta bị kinh hãi, ta bị kéo chạy như bay vào rừng núi, thiếu chút nữa không ra được. Chuyện này, là do ngươi làm đúng chứ?”