TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 354: Treo Đầu Dê Bán Thịt Chó

Triệu Tích buông mũ có rèm, vừa muốn mở miệng đã nháy mắt cứng đờ, đầy mặt khiếp sợ nhìn Mạnh Duẫn Tranh, “Ngươi, ngươi sao lại nhận ra nàng??”

Mạnh Duẫn Tranh liếc xéo hắn một cái, “Rất khó đoán sao?”

Không, không khó sao?

Mạnh Duẫn Tranh rót cho Thư Dư một chén nước, để nàng ngồi xuống, lúc này mới hỏi, “Lộ cô nương sao lại xuất hiện ở chỗ này? Còn nhận ra Triệu Tích?”

“Lúc này nói ra thì rất dài, cứ đặt qua bên cạnh trước đã, ta hiện tại có chuyện rất trọng yếu muốn nói.” Thư Dư cũng không ôn chuyện phiếm với bọn họ, dứt khoát trực tiếp đi vào vấn đề chính.

Nàng vẻ mặt nghiêm túc, Mạnh Duẫn Tranh cũng không khỏi hơi hơi ngồi thẳng thân mình, Triệu Tích vốn dĩ còn muốn ai oán nàng vài câu vừa rồi đâm mình quá dùng sức, hiện giờ nghe nàng nói lời này, lập tức không còn tâm tư khác.

Hắn ngồi ở một bên, vừa xoa bả vai và chân cho chính mình, vừa nghe Thư Dư nói.

Thư Dư mở miệng, “Bức họa vừa rồi bị mua đi đó, các huynh đều biết đúng không?”

Mạnh Duẫn Tranh cùng Triệu Tích liếc mắt nhìn nhau một cái, “Biết.” Bức họa kia còn là hắn vẽ đó.

Thư Dư nói, “Vậy các huynh hẳn là cũng biết Hướng đại nhân đang tìm tìm Tứ dượng ta, bởi vì Tứ dượng ta cầm đi một bức họa chính là chứng cứ phạm tội, đúng không?”

Triệu Tích còn chưa kịp phản ứng lại, Mạnh Duẫn Tranh đã lập tức hiểu rồi, “Ý của ngươi là, bức họa vừa rồi bị mua đi kia, chính là thứ cất giấu chứng cứ phạm tội của huyện lệnh trước? Chính là bức họa mà Hướng đại nhân muốn tìm?”

Thư Dư gật đầu, Triệu Tích mở to hai mắt nhìn, không thể nào? Trùng hợp đến vậy sao?

Thư Dư nói, “Ta vừa rồi đã gặp dượng ta, hắn cũng không giống như Hướng đại nhân suy đoán, không phải cấu kết với huyện lệnh trước tự mình cất giấu chứng cứ phạm tội. Chúng ta tìm không thấy hắn, là bởi vì mấy ngày nay hắn vẫn luôn bị vây ở bên trong chợ đen. Lúc trước bức họa kia xác thật đã bị hắn mang đi, sau đó lại dưới sự trời xui đất khiến vào chợ đen. Sau đó bức họa kia, đã bị người chợ đen tham làm lấy mất rồi.”

Triệu Tích tức khắc nói không ra lời, Mạnh Duẫn Tranh như suy tư gì đó, “Cái khác không nói, việc cấp bách hiện tại của chúng ta, là lấy lại bức họa kia về.”

“Đúng vậy, đáng tiếc mới vừa rồi ta cố ý ở bên ngoài gian ghế lô kia nháo ra động tĩnh, bên trong cũng không có ai đi ra, chúng ta không biết thân phận người lấy được bức họa kia, có chút khó làm.”

Triệu Tích bĩu môi, hóa ra ngươi dùng sức đâm ta như vậy, chính là vì cái này?

Mạnh Duẫn Tranh gật gật đầu, “Việc này xác thật hơi khó khăn.”

Hắn nhíu mày trầm tư, sau một lúc lâu nói, “Không bằng, chúng ta thử biện pháp treo đầu dê bán thịt chó xem.”

“Treo đầu dê bán thịt chó? Làm như thế nào?”

Mạnh Duẫn Tranh cầm lấy mũ có rèm ở một bên đội lên, nói với nàng, “Chờ một lát.”

Sau đó hắn liền đi ra cửa, Thư Dư có thể nghe được hắn nói với tiểu nhị bên ngoài là cần thứ gì đó.

Không bao lâu, Mạnh Duẫn Tranh đã cầm một cái hộp một lần nữa vào cửa.

Thư Dư kỳ quái nhìn về phía cái hộp kia, lại thấy Mạnh Duẫn Tranh lấy mũ có rèm xuống, sau đó đem đồ trong hộp từng cái một lấy ra.

Triệu Tích phi thường ăn ý thu dọn sạch sẽ cái bàn, mở quyển trục ra.

Thư Dư ngơ ngẩn, một hồi lâu mới phản ứng lại hỏi, “Không phải là huynh muốn ngay tại đây vẽ một bức họa khác để thay thế cái kia đấy chứ?”

“Ừ.”

Thư Dư nhíu mày, “Ta biết huynh vẽ tranh rất tốt, nhưng mà nơi này là chợ đen, rất dễ giám định ra thật giả. Còn nữa, bức này huynh vừa mới vẽ xong, cùng một năm trước khác biệt quá lớn, cũng không dễ dàng treo đầu dê bán thịt chó.”

Hơn nữa trừ phi hắn đã gặp qua bức họa kia, nếu không chỉ bằng ở lầu hai nhìn vài lần, cũng không có khả năng họa ra được giống nhau như đúc đâu.

À? Từ từ.

Thư Dư bỗng nhiên hồ nghi nhìn về phía hắn, lấy tính cẩn thận của Mạnh Duẫn Tranh, không có khả năng hắn sẽ làm ra sự tình mà ngay cả nàng đều cảm thấy không thể tưởng tượng được.

Trừ phi……