Đùng…
Đường hầm thẳng tắp xuống dưới, cao gần 3 mét; lúc rơi xuống đất, hai chân của tôi tê dại cả đi, còn xương đùi thì bắt đầu đau nhức.
Cúi người giảm bớt áp lực, trong quá trình nhảy xuống, tôi dùng cả thân thể của mình để bảo vệ Cố Đồng Đồng, phòng ngừa con bé bị va vào vách tường. Rốt cuộc, cả cơ thể tôi dính đầy những vết trầy xước.
Vung tay đặt con bé sang một bên, tôi bắt đầu tự kiểm tra thương thế của mình, không nghiêm trọng lắm, chỉ là rách da mà thôi.
Cố Đồng Đồng với gương mặt đầy vẻ vô tội đang bò dậy từ mặt đất. Nghe được tiếng vang quỷ dị phía bên trên tầng hầm, con bé lập tức dựa sát vào tôi; có vẻ nó cũng hơi sợ hãi.