TRUYỆN FULL

[Dịch] Livestream Siêu Kinh Dị

Chương 584: Ghim cài áo

“Bọn bây muốn cầm tù tao sao?” Một tay tôi nắm lấy chiếc vòng quỷ, lửa giận trong lòng lập tức bốc lên; đám lão đạo lỗ mũi trâu này được đằng chân lân đằng đầu.

“Chỉ là mời cậu lưu lại qua đêm mà thôi, đừng lo lắng.” Từ Diễn không cho tôi cơ hội nói chuyện nữa; dưới đạo bào của lão ta mơ hồ có mấy lá bùa đong đưa, tất cả đều là bùa chú tiểu thừa, hơn nữa lại còn phối hợp thành trận. Nếu lão động thủ, phỏng chừng có thể trấn áp tôi trong nháy mắt.

Tuy thực lực của tôi hiện giờ đã tăng lên, cũng có năng lực phá trận, nhưng phá trận cần thời gian. Mà trong lúc này, mấy tên đạo sĩ khác đã sớm bắt được tôi.

Trong tình thế bất lợi như vậy, tôi chỉ có thể cúi đầu nhân nhượng.

“Chờ tới mai con trai của cậu được đưa đến đây bình an, chúng ta lại thảo luận chi tiết về chuyện hợp tác.” Từ Diễn và Lục Trần liếc nhau, để rồi sau đó lão lấy ra một cây bút ngọc từ trong đạo bào, viết gì đó lên tờ giấy Tuyên Thành được chuẩn bị sẵn trên bàn ở phòng VIP.

Bọn chúng dùng thân thể che chắn, tôi lại chưa tu thành thấu thị, chỉ có thể thấy động tác của chúng, mà không biết hai người rốt cuộc đang viết cái gì.

Sau khi viết xong, mấy gã đạo sĩ truyền tay nhau đọc hết cả; trong phòng VIP chỉ có mình tôi là không biết nội dung trên tờ giấy kia.

“Đều thấy rõ rồi chứ?” Từ Diễn lên tiếng, mọi người gật đầu. Sau đó, lão trực tiếp thiêu hủy tờ giấy Tuyên Thành kia: “Tôi đã tính toán ra ngày tru sát Quỷ mẫu. Hiện tại, chúng ta chỉ cần nghỉ ngơi dưỡng sức, chậm rãi chờ đợi là được.”

Mọi người đồng thanh đáp ứng, sau đó Từ Diễn gọi Giang Thần tới, để gã dẫn tôi đến phòng khách tạm trú trước.

Trở lại đại sảnh, ánh mắt khách khứa nhìn tôi cũng khác đi.

Nói giỡn, kẻ săn mồi trong giới kinh doanh ở Giang Thành như Giang Đắc Thao và Hoàng Bá Nguyên đều bị đuổi ra ngoài, một tiểu tử đầu chưa mọc tóc vô danh tiểu tốt như tôi lại ở đến cuối cùng, trong đó tất có chuyện đen tối ẩn giấu!

Rất nhiều người đang xì xào bàn tán, một người có trí nhớ tốt trong số bọn họ bỗng nhiên hô to: “Hình như tôi đã gặp anh ta trong đám cưới của thiếu gia Giang?”

Một câu đánh thức người trong mộng, tiếng nghị luận ngày càng nhiều hơn.

“Nhớ rồi, bảo sao mà tôi thấy quen mắt thế, đây không phải là người trẻ tuổi đã phá hỏng hôn lễ của thiếu gia Giang à?”

“Ôi mẹ ơi, anh ta có lai lịch gì chứ? Trong tiệc cưới thì cướp cô dâu, đập phá lễ cưới của nhà họ Giang, ấy thế mà giờ còn khiến thiếu gia Giang tự mình dẫn đường đến phòng khách?!”

“Là công tử nhà đại nhân vật nào trong tỉnh à?”

“Không giống lắm, đồ mặc trên người nhìn tầm thường quá.”

“Cậu thì biết cái gì, này gọi là khiêm tốn, có lẽ quần áo trên người anh ta toàn bộ đều là đồ limited, cố ý làm cũ đi cũng không chừng đó!”

Nghe được lời của khách khứa, Giang Thần bước nhanh hơn. Dù gã có hàm dưỡng không tồi, lúc này cũng bị chọc cho tức giận.

Sắc mặt gã xanh mét, xem ra gã cũng đã từng tưởng tượng qua vô số lần cảnh tượng gặp mặt tôi, nhưng chẳng thể nghĩ tới loại tình huống thế này.

Nhìn chằm chằm vào bả vai phát run của Giang Thần, khóe miệng tôi khẽ nhếch. Thế sự biến ảo vô thường, một tháng trước, tôi vẫn còn trốn trong xó xỉnh ở Giang Thành, làm một con “chuột” không thể nhìn thấy ánh sáng. Giang Thần khi đó là tồn tại mà tôi chỉ có thể ngưỡng mộ. Nhưng một tháng sau, công tử cao không thể với tới lúc trước, hiện giờ lại giống như nhân viên phục vụ dẫn đường cho tôi.

Không biết bắt đầu từ khi nào, nhà họ Giang đã không xứng để lọt vào mắt tôi nữa. Nếu như làm một bảng phân chia thế lực đối lập với tôi mà nói, nhà họ Giang chỉ có thể xếp ở cấp thấp nhất.

Tam Âm Tông, kẻ phản bội, tông môn chính đạo, Song Diện Phật, thậm chí là Âm Gian Tú Tràng! Đây mới là những thế lực chân chính có thể sinh ra uy hiếp với tôi.

Tôi cũng đang không ngừng trưởng thành, bất kể là tầm mắt hay là thực lực.

“Một ngày nào đó, tôi sẽ cởi bỏ hết tất cả những bí ẩn, không còn bận rộn vì sinh tử nữa.”

Đi thang máy tới phòng ngủ VIP ở tầng 16, nơi này vốn chuẩn bị cho những người trong đạo môn, không ngờ người đầu tiên vào ở lại là tôi.

“Mày cầm thẻ phòng đi.” Giang Thần lạnh mặt ném thẻ phòng cho tôi. Rốt cục, gã vẫn chịu không nổi loại khuất nhục này, bèn tức giận rời đi.

“Hàm dưỡng vẫn chưa đủ nha.” Tôi hô lên với cái bóng đang xa dần ngoài hành lang. Vài giây sau, khúc cua chỗ hành lang vang lên tiếng thùng rác bị đá bay.

Mở cửa phòng tiến vào bên trong, lần đầu tiên tôi được ở phòng VIP của khách sạn 5 sao. Tôi cắm chìa khóa thẻ từ để kích hoạt hệ thống điện, sau đó bật tất cả các đèn lên, kiểm tra toàn bộ các góc. Sau khi xác định không có thiết bị giám sát và nghe lén, tôi mới nằm nghỉ ngơi trên chiếc giường lớn chứa đủ ba người lăn lộn.

Hít một hơi thật sâu, khi đối mặt với tu sĩ chính đạo, áp lực tôi phải nhận quá lớn.

Trên người tôi có quá nhiều bí mật không thể bại lộ, bất kể là chuyện livestream của Âm Gian Tú Tràng, hay là chuyện Soán Mệnh Sư. Rút dây động rừng, tôi không thể vì chuyện của Quỷ mẫu mà khiến mình lún càng sâu vào vũng bùn.

Xoa huyệt thái dương, tôi nhớ tới hành động cuối cùng của Từ Diễn và Lục Trần. Dường như bọn chúng đã viết gì đó lên tờ giấy Tuyên Thành trong lúc quay lưng lại với tôi và chỉ cho những người khác tại đó truyền đọc một lần.

“Trên tờ giấy đó viết gì nhỉ? Tại sao bọn chúng cố ý làm vậy trước mặt mình?”

Tôi ngơ ngác nhìn đèn chùm trên đỉnh đầu.

“Cuối cùng khi mình rời khỏi đó, Từ Diễn nói lão đã tính ra ngày tru sát Quỷ mẫu. Nhưng bọn họ vừa đến Giang Thành, ngay cả Quỷ mẫu trốn chỗ nào cũng không biết, làm sao tính ra được ngày tháng?”

Nghĩ đến đây, tôi càng cảm thấy rối rắm: “Hai ngày nữa lại là đến thời gian livestream của Âm Gian Tú Tràng, nếu như bọn họ vẫn không hành động, cứ giam cầm mình như vầy, vậy mình nên livestream thế nào đây?”

Chạy trốn bằng mặt nạ da người? Như vậy rất có thể sẽ bại lộ lá bài tẩy mặt nạ da người này, quá lãng phí. Nếu cường ngạnh lao ra thì độ khó cũng rất lớn; tuy bọn đạo sĩ này vô cùng kiêu ngạo, nhưng thật sự vẫn có bản lĩnh. Không nói tới tu sĩ lão bối như Từ Diễn, Lục Tĩnh Tu, trong thế hệ trẻ, Trần Cửu Ca cũng là một streamer với thủ đoạn vô số và còn giấu khá nhiều át chủ bài. Không những thế, Lục Trần lại là kẻ có thể trốn thoát khỏi tay Quỷ mẫu; về thực lực của gã ấy, tôi đã hiểu rõ từ lần trước.

“Trốn thì trốn không thoát, như vậy, chỉ có thể dùng điểm tích lũy để miễn trừ lần livestream sắp tới.” Tôi bật dậy khỏi giường: “Không đúng, mình vẫn còn cơ hội. Trần Cửu Ca cũng là streamer, chắc chắn sẽ livestream. Vào lần livestream cuối cùng, mình với gã đã gặp nhau. Dựa theo chu kỳ 3 ngày/lần mà tính, lần livestream kế tiếp thì mình với gã vẫn trùng thời gian. Mình có thể chờ xem gã làm thế nào, biết đâu lại có thu hoạch ngoài ý muốn.”

Tôi trong tối, gã ta ngoài sáng. Cùng lắm thì tôi bỏ điểm tích lũy miễn cho mình một lần livestream, sau đó theo đuôi Trần Cửu Ca, đi quấy rối nhiệm vụ livestream của kẻ đó. Nếu có thể hố chết gã ấy, vậy càng hoàn mỹ.

Mỗi một streamer đều là kẻ rất khó đối phó, nhưng một khi giết chết được, thu hoạch sẽ rất kinh người. Việc này có thể nhìn ra từ trên người tôi.

Qua 12 lần livestream, tôi sở hữu vô số bảo vật. Có vài thứ nếu lấy ra, phỏng chừng có thể khiến cho đám đạo môn chính tông bên ngoài đều điên cuồng.

“Thời gian livestream của Trần Cửu Ca giống mình...”

Tôi đột nhiên đứng dậy, trong đầu hiện lên một đoạn ký ức. Trước khi bắt đầu livestream tại Viện Chăm sóc Sức khỏe cho Mẹ và Bé Tề Thôn, điện thoại của Tú Tràng của tôi từng nhận được một cuộc gọi cầu cứu!

Streamer kia bảo tôi đi đến nhà xác dưới lòng đất của bệnh viện Trung ương Giang Thành. Sau đó, tôi và Thiết Ngưng Hương phát hiện thi thể bị Huyết hồ giết ở trong nhà xác, cùng với một cái camera giấu trong ghim cài áo hình hoa mai!

“Camera trong ghim cài hình hoa mai kia thuộc về một streamer khác, hẳn là trong lúc đánh nhau với Huyết hồ rồi bất cẩn đánh rơi.”

Tôi nhớ lại cảnh tượng lúc ấy trong nhà xác; không có dấu vết đánh nhau kịch liệt, thi thể cũng bị giấu kín.

“Không thích hợp lắm, lúc Huyết hồ giết người ở ga tàu điện ngầm, vốn không biết che giấu thi thể. Tính cách nó bá đạo trực tiếp, cũng khinh thường làm chuyện như vậy. Mình sớm nên nghĩ tới, hiện trường giết người kia từng bị giả mạo. Việc che giấu thi thể, bố trí hiện trường vốn không phải do Huyết hồ làm, mà là gã streamer gọi điện cầu cứu kia!”

Đảo mắtmột hồi, tôi lại nghĩ đến một chỗ bất hợp lý: “Gã ta gọi điện cầu cứu mình, xét tình huống hẳn là hết sức nguy hiểm mới đúng, nhưng sao gã lại có thể ung dung giấu xác, giả mạo hiện trường? Trừ phi ngay từ đầu, việc gã ấy gọi điện chính là đang bố trí cạm bẫy, muốn săn giết các streamer khác?”

Mồ hôi lạnh trên trán chậm rãi chảy xuống, may mắn lúc trước mình không qua đó.

“Kẻ streamer săn giết streamer khác này là ai đây?”

Bấy giờ tôi lại nghĩ đến một chi tiết khác. Khi livestream trong Giấc mơ Thâm sâu, tôi và Trần Cửu Ca lần đầu tiên gặp nhau, trong tay gã cầm điện thoại của Âm Gian Tú Tràng đang ở chế độ livestream.

Thế nhưng, tôi phát hiện gã ấy chưa bao giờ tương tác với người xem, mức độ nổi tiếng của kênh stream cũng rất thấp.

Tôi và gã đột nhiên gặp nhau, gã cũng không kịp chuẩn bị gì trước; lúc đó, hẳn là trạng thái livestream của gã ta.

Vậy vấn đề đặt ra là, nếu gã chưa bao giờ tương tác với người xem, vì sao còn phải tốn công cầm di động theo livestream?

Gã hoàn toàn có thể đeo ghim cài gắn camera để livestream để có thể rãnh rỗi hai tay mà.

Tôi nheo mắt lại, trong đầu nảy sinh một ý nghĩ: “Chẳng lẽ cái ghim cài kia chính là của Trần Cửu Ca. Vì rớt mất ghim cài, thế nên gã đành phải cầm theo di động để tiến hành livestream ư?”