Cảm giác khá kỳ lạ, vuốt ve vào cứ như thể đó là làn da của trinh nữ vậy.
“Đây là mặt nạ da người à?” Để ngăn chặn bụi bặm rơi vào, tôi không tiếp tục quan sát kỹ nữa, mà xếp nó lại như cũ rồi kẹp vào trong cuốn sách.
“Ai ngờ quyển sách cổ này còn tặng thêm một cái mặt nạ da người đã được chế tác tốt; tính ra, mình tiêu mớ điểm này cũng đáng giá nhỉ!” Tôi bèn học thuộc lòng một phần yếu lĩnh của Kỳ môn Dịch dung, sau đó cất quyển sách cổ vào, ngồi yên trong xe để tu luyện đôi chút.
Một đường xe chạy xóc nảy, hơn 11 giờ trưa, cuối cùng tôi cũng đến Tân Hỗ.
Nơi này không giống với Giang Thành, tôi cũng không quen thuộc mấy với cảnh vật nơi đây. Cũng không phải dễ dàng gì để hỏi thăm đường đến studio Lầy Lội kia. Do đó, tôi quyết định ưu tiên đi tìm một người: Lý Tĩnh Ngọc, cô con gái thứ hai của Lý Trường Quý.
Gọi điện thoại đến, đối phương cũng không ngờ là tôi lại tới vào thời điểm này. Cô ấy hơi giật mình, sau đó mới đưa địa chỉ cho tôi.
So với người anh trai Lý Xuân Cường, người em gái Lý Tĩnh Ngọc có tầm nhìn và thủ đoạn thương mại hơn cao tay hơn, biết cách kiên nhẫn mà chờ đợi thời cơ.
Trước đây, với sự giúp đỡ của tôi, cô ấy đã nhận được bằng chứng quan trọng về việc anh trai mình làm giả di chúc của ông bố. Tuy nhiên, cô ta không vội vàng trở mặt, mà đang âm thầm tích lũy sức mạnh.
Chó cắn người là chó không kêu; dù hình dung cô ta như vậy khá là bất lịch sự, nhưng Lý Tĩnh Ngọc lại mang đến một cảm giác tương tự như vậy trong tôi. Đừng nên đụng chạm đến người phụ nữ này; cô ấy không ra tay thì thôi, mà đã ra tay thì chắc chắn sẽ mang đến hiệu suất chớp nhoáng như lôi đình, xoay chuyển cả một tập đoàn gia tộc họ Lý.
Tìm đến địa phương mà Lý Tĩnh Ngọc cung cấp địa chỉ, lúc này tôi mới nhận ra là cô ấy đã sớm dọn đi khỏi khu nhà trọ giá rẻ kia rồi, thay vào đó là đang cư trú tại một khu biệt thự cao cấp.
Lúc tôi gặp cô ta, cảm giác đầu tiên chính là khó mà tin được. Mấy ngày trước, từng là một người u sầu chán nản, nhưng lúc này Lý Tĩnh Ngọc lại đang nằm ườn trong một căn biệt thự sang trọng, uống rượu vang đỏ, trông cực kỳ thong dong tự tại.
“Phụ nữ đương nhiên là phải đối xử tốt với mình một chút.” Cô ấy đang đi chân trần, giẫm nhẹ lên mặt thảm đắt tiền êm ái. Mái tóc dài của Lý Tĩnh Ngọc thả tản mát ở đằng sau lưng. Lúc này, cô ta đang mặc một chiếc áo choàng ngủ đơn giản, một tay cầm ly thủy tinh tinh xảo, tay còn lại cầm chai rượu vang đỏ lên, hỏi: “Anh có muốn uống một chút không?”
“Không cần.” Hiện tại, tôi mới hiểu rằng, bề ngoài nghèo túng khi trước chỉ là do Lý Tĩnh Ngọc cố tình giả bộ cho ông anh của cô ấy xem. Lúc này, cô ta đã có sức mạnh lật ngược tình thế rồi, cho nên sẽ không để bản thân chịu thiệt thòi nữa.
“Từ chối lời mời của một cô gái thế này cũng không tốt lắm đâu.” Nở một nụ cười tự tin trên mặt, Lý Tĩnh Ngọc ngồi trở lại sô-pha: “Anh tới tìm tôi có chuyện gì? Nếu là thanh toán thù lao cho nhiệm vụ kia, vậy phải đợi thêm một thời gian nữa.”
“Tôi muốn hỏi thăm một người.” Nhìn về phía khuôn mặt của Lỹ Tĩnh Ngọc, tôi hỏi: “Cô có từng nghe qua về studio Lầy Lội chưa?”
“Studio Lầy Lội à?” Lý Tĩnh Ngọc cười khẽ, mím đôi môi đỏ hồng mà đáp: “Tôi còn chưa bao giờ dám tưởng tượng là có một studio nào dám đặt một cái tên như vậy nha! Thật ngại quá, tôi chưa từng nghe nói qua.”
“Sao lại thế được? Theo thông tin mà tôi nhận được, studio này khá nổi tiếng tại đây mà. Có người để lại tin nhắn cho tôi, bảo tôi là chỉ cần đến Tân Hỗ này, cứ tùy tiện tìm ai đó hỏi thăm là đều biết cả.”
“Người thông minh như anh mà cũng bị lừa gạt dễ dàng như thế à?” Lý Tĩnh Ngọc nhấp nhẹ một ngụm rượu vang đỏ, nhẹ giọng cười: “Về cơ bản thì Tân Hỗ chẳng có studio nào quá nổi tiếng cả. Anh bị gạt rồi.”
Ta im lặng một hồi, khán giả tên Vua Lầy Lội kia từng tặng thưởng một chiếc thuyền giấy cho tôi. Cũng vì như thế, Âm Gian Tú Tràng đã thưởng thêm cho tôi đến 11 điểm tích lũy. Nếu dùng số điểm tích lũy này đổi lấy vàng, sau đó từ vàng mà đổi thành tiền mặt thì ước chừng cũng hơn 30.000 NDT. Thành thật mà nói, tôi không cho rằng Vua Lầy Lội sẽ nói dối sau khi dám tặng thưởng một chiếc thuyền giấy như vậy.
“Khen thưởng có thể sẽ tiêu hao Công đức, tuổi thọ, số mệnh và những thứ tiềm tàng khác trên cơ thể con người. Vua Lầy Lội thưởng một chiếc thuyền giấy; phỏng chừng tình huống hiện tại của gã ấy cũng rất bất ổn hoặc rơi vào trường hợp nguy hiểm. Mình vẫn nên sớm tìm ra gã ta.”
Nghĩ tới đây, tôi cũng chuẩn bị rời đi, nhưng lại bị Lý Tĩnh Ngọc ngăn lại: “Đừng vội đi! Tôi còn muốn nhờ anh chút chuyện. Nếu thành công, tôi trả thù lao một lượt luôn.”
Cô cúi người, rót cho tôi một ly rượu vang đỏ. Động tác của cô ấy rất tự nhiên, tựa như không chú ý tới việc cong cả cơ thể xuống thì sẽ để lộ ra một vùng trắng nõn thoắt ẩn thoắt hiện từ giữa ngực áo.
“Tôi rất bận rộn, tạm thời không định nhận ủy thác mới.” Không có tâm trạng uống rượu, tôi cũng chẳng có hứng thú gì với bà chủ cả có vẻ ngoài và phong cách thuộc dạng mỹ nữ thế này.
“Anh cứ nghe tôi nói xong đã.” Lý Tĩnh Ngọc lắc nhẹ cái ly thủy tinh đế cao trong tay: “Người nữ thư ký của cha tôi lúc còn sống vừa chết một cách ly kỳ cách đây vài ngày, mà tình trạng chết vô cùng quỷ dị. Nghe nói, thi thể của cô ta vẫn giữ ở tư thế quỳ lạy, mà đằng trước hướng lạy ấy có một bức tượng Phật hai mặt. Không những thế, điểm kỳ quái nhất chính là: bức tượng Phật kia không phải là đồ vật vốn có trong nhà của cô ấy. Cảnh sát suy đoán rằng, hung thủ đã mang tượng Phật vào nhà cô ta và tạo nên một hiện trường giả theo kiểu giết người vì tín ngưỡng.”
“Tượng phật hai mặt ư?” Nghe đến đây, tôi đột nhiên sinh lòng hứng thú.
“Sau khi cô thư ký đó chết, anh trai tôi cứ hoảng loạn bất an suốt cả ngày, còn không dám đi đến công ty nữa. Tôi rất tò mò là anh ấy đang lo lắng cái gì.” Lý Tĩnh Ngọc đặt ly rượu xuống: “Về Phật hai mặt, dường như anh có hiểu biết rất nhiều về vị ấy. Thế cho nên, ủy thác thứ hai của tôi chính là hy vọng anh có thể trợ giúp cảnh sát Tân Hỗ sớm bắt được hung thủ. Về phương diện thù lao, tôi sẽ cho anh một con số thỏa đáng.”
“Không được rồi.” Không cần đắn đo, tôi từ chối thẳng thừng. Xét theo tình huống hiện tại, tôi còn khó lo nổi cho bản thân, làm gì dám hợp tác cùng cảnh sát, huống chi là đi điều tra nguyên nhân cái chết của một người xa lạ.
“Đừng vội vàng từ chối. Nếu có thể loại bỏ những tai họa ngầm này, tôi cũng sẽ yên tâm tiếp quản công ty hơn. Đến lúc đó, tôi sẽ dùng mọi sức mạnh của bản thân mà giúp anh chèn ép nhà họ Giang.” Lý Tĩnh Ngọc từ tù ném mồi nhử ra, nhưng tôi không hề dao động. Trên thực tế, tôi đã gặp cô thư ký kia vào cái lần đến khu Song Phật lần đầu tiên. Nguyên nhân cái chết của cô ấy rất có thể là bị Song Diện Phật trả thù khi không thực hiện những điều mà Lý Trường Quý căn dặn bên trong di chúc.
Lí Trường Quý có thể ngồi vững tại vị trí đại gia giàu có nhất Tân Hỗ chắc chắn là vì Song Diện Phật nhúng tay vào. Về phần ai được gì mất gì trong chuyện đó, đây không phải là vấn đề mà một streamer của Âm Gian Tú Tràng như tôi đủ khả năng nhìn thấu.
“Tôi không giúp được cô trong chuyện này. Mặt khác, tôi khuyên cô một câu. Tuyệt đối không nên trêu chọc đến những gì có liên quan đến Phật hai mặt. Đó là một thế lực mà người như cô không thể nào đối phó được.” Hang ổ của Song Diện Phật nằm tại thành phố Tân Hỗ này. Trước khi không nắm chắc tuyệt đối, tôi sẽ không bao giờ gây ra xung đột với bọn chúng tại nơi đây.
Đứng dậy, vừa đi tới cửa, phía sau đã vang lên tiếng bước chân. Lý Tĩnh Ngọc vội vàng đuổi theo: “Tôi nhớ ra rồi, hình như tôi đã từng nge qua về cái tên studio Lầy Lội. Anh có thể thử đi tới khu cảng Bắc, Tân Hỗ, để tìm xem?”
Tôi phất nhẹ tay, cứ thế mà rời khỏi đó.
...
30 phút sau, cầm theo một cái bánh bao kẹp thịt đi trên đường phố khu cảng Bắc, tôi vừa đi vừa hỏi thăm, rốt cuộc cũng đã có tin tức tốt.
Mỗi khi tôi bắt chuyện hỏi người qua đường về studio Lầy Lội, đa phần mấy cô chú, anh chị xung quanh đều đề cập đến một số từ ngữ như: siêu lầy, không biết xấu hổ, mụn nhọt của ngành...
“Thật đúng là 'siêu nổi tiếng' nha.”
Tôi dần có cảm giác mình bị lừa rồi, nhưng đã đến nước này thì cũng không thể quay về tay không được. Vừa đi vừa suy nghĩ, cuối cùng tôi cũng tìm ra văn phòng của studio Lầy Lội.
Thật khó mà tưởng tượng nổi, một văn phòng chuyên về studio điện ảnh và truyền hình lại tọa lạc bên trong một siêu thị máy tính nho nhỏ. Những người này tham gia vào ngành công nghiệp điện ảnh và truyền hình, đồng thời còn bán thêm máy tính bán thời gian và các loại thiết bị ngoại vi nữa ư?
“Xin chào, tôi muốn tìm người chịu trách nhiệm của studio Lầy Lội. Anh ấy có ở đây không?” Đứng bên cạnh quầy, tôi do dự nửa ngày mới dám mở lời. Bởi vì, toàn bộ khu vực làm việc lúc này chỉ có một người nhân viên mà thôi, và cô ta còn là một phụ nữ đang mang thai nữa.
“Tìm người chịu trách nhiệm ở đây à? Anh bên ngành nào? Anh có giấy phép công tác không?” Thái độ của người phụ nữ mang thai này cũng khá tốt.
“Ngành nào hả? Bộ công ty của chị thường xuyên phạm pháp sao?” Tôi bất đắc dị cười nhẹ, sau đó kể rõ đầu đuôi sự tình đến đây.
Nghe xong, người phụ nữ mang thai này mới thoải mái hẳn, sau đó hai mắt ửng hồng, cũng mặc kệ hàng hóa trên quầy mà nắm lấy tay áo của tôi, dẫn tôi đi xuống dưới lầu ngay lập tức: “Ông Ngô nhà tôi vẫn luôn nhắc tới anh đấy, tôi cứ tưởng anh ấy bịa đặt ra. Ai mà ngờ, anh lại thật sự tìm tới đây. Xin anh đấy, xin anh hãy cứu lấy chồng tôi!”
“Sao vậy? Có chuyện gì xảy ra với anh ta à?” Mí mắt của tôi giật nhẹ; tôi nhanh chóng đi theo người phụ nữ mang thai này, rời khỏi siêu thị máy tính.
Chồng của cô ta tên tên Ngô Hữu Đức, còn Vua Lầy Lội là nick name mà anh ta đã sử dụng trong nhiều năm qua trên các trang mạng. Mấy năm trước, bọn họ cũng đã từng nổi đình nổi đám, tậu được một căn biệt thự ở khu Song Phật, còn mua lấy một tòa nhà thương mại. Sau đó, bởi vì đủ loại nguyên nhân mà công ty giải trí của gã ấy phá sản, phải thế chấp đi tòa nhà thương mại kia. Bất đắc dĩ lắm, bọn họ mới mở ra một văn phòng làm việc như thế này.
Nửa tiếng sau, tôi và người phụ nữ mang thai kia đã về đến căn biệt thự của bọn họ. Nói là biệt thự, nhưng thật ra nơi đây trông giống một tòa lâu đài hoang vu hơn. Cảnh vật xung quanh rất hoang vắng, ngoại trừ gia đình bọn họ ra, phần còn lại đều là những ngôi nhà hoang, chẳng có ai ở.
“Chỉ mỗi gia đình hai người của chị thôi mà ở trong một căn biệt thự lớn đến vậy à?” Đường lớn thông thẳng, đối diện với cổng chính biệt thự, tôi và cô ta vừa đi đến cửa ra vào thì đột ngột nghe thấy một tiếng thét đầy đau đớn vang lên từ bên trọng.
“Nguy rồi! Ông Ngô nhà tôi lại phát bệnh!” Người phụ nữ mang thai vội vã mở cửa biệt thự, dẫn tôi vào trong.
---------------
TRAN TRỌNG CẢM ƠN MINH CHỦ thanhvietvu VÀ MINH CHỦ hieunh1989 ĐÃ DONATE NGỌC PHIẾU NHA <3 <3 LÂU LẮM RỒI BỘ LIVESTREAM MỚI ĐƯỢC TRỒI LÊN BẢNG XẾP HẠNG NGỌC PHIẾU TUẦN...
CHÚC MỌI NGƯỜI MỘT BUỔI TỐI VUI VẺ :D