TRUYỆN FULL

[Dịch] Livestream Siêu Kinh Dị

Chương 554: Mộng Dực!

“Tôi cũng rất hứng thú với chân tướng, nhưng trước đó, tôi muốn nghe nguyên nhân mà hai người tìm đến tôi. Nói thật nhé, tôi cũng không cảm thấy mình là một người hợp tác lý tưởng đâu.” Tôi quan sát Hạ Trì và Tiểu A cẩn thận, vì hiểu rõ một chuyện rằng, điều kiện tiên quyết để hợp tác chính là lực lượng song phương phải cân bằng nhau, hoặc có chỗ cần kíp lẫn nhau. Cho đến bây giờ, tôi vẫn chưa rõ vì sao mình lại được bọn họ xem trọng.

“Trong số 10 người streamer, anh là kẻ 'sạch sẽ' nhất. Kể từ khi anh trở thành streamer, tất cả đều nằm trong tầm quan sát của chúng tôi. Do đó, anh chính là người hợp tác lý tưởng nhất.” Hạ Trì chậm rãi nói.

“Vậy, tôi cần giúp các người làm gì?” Biết rõ là lần này rất khó thoát thân, tôi định bụng giả vờ đáp ứng trước đã.

“Cũng nằm trong phạm vi năng lực của anh thôi. Chúng tôi chắc chắn không để anh rơi vào tình cảnh nguy hiểm đâu.” Hạ Trì lại nhìn về phía Tiểu A. Dường như gã ta chỉ là một cái chiếc micro truyền lời mà thôi; chỉ khi Tiểu A gật đầu đồng ý, gã mới dám trình bày.

“Tất cả những streamer sau khi phỏng vấn thành công đều bị gieo mầm Mai Hoa cổ. Loại cổ độc này chỉ có thể bị áp chế, chứ không cách nào giải độc hoàn toàn được. A và gã đàn ông mà tôi và anh từng gặp ban nãy đều gánh chịu thương thế quá nặng nên thân thể ngoài đời thực rơi vào giấc ngủ say, nhưng từ đó lại có thể trì hoãn tốc độ lan tràn của cổ độc. Trong 3 người, chỉ có tôi là có thể ngẫu nhiên rời khỏi giấc mơ, trở về hiện thực, nhưng tôi cũng không thể ở lại trong hiện thực quá lâu. Nếu nán lại quá lâu, cổ độc sẽ phát tác.”

“Vì vậy, các người cần một kẻ đại diện trong hiện thực à? Nhằm giúp các người xử lý một số chuyện ư?” Tôi đoán.

“Đúng, nhưng chưa đủ. Mà anh cứ yên tâm, chúng tôi sẽ không sai khiến anh không công đâu. Trong hiện thực, Tiểu A và gã đàn ông kia để lại rất nhiều bảo vật. Chúng tôi có thể dùng những vật đó để làm thù lao trả công cho anh.” Hạ Trì cười thiện ý với tôi.

“Còn yêu cầu nào khác nữa?” Tôi có dự cảm rằng, nhóm phản bộ này sắp sửa nói ra mục đích chính của họ.

“Đúng vậy! Kế tiếp, ta muốn nói bốn chuyện. Chỉ cần anh có thể làm được 2 trong 4 chuyện này, chúng ta sẽ là bạn bè vĩnh viễn, cũng nói cho anh biết tất cả các bí mật và chân tướng.”

“Anh nói đi.”

“Thứ nhất, nếu anh có đủ điểm tích lũy, chúng ta cần anh đổi giúp một món đồ. Đồng thời, chúng tôi sẽ dùng một món đồ khác có giá trị tương đương để bồi thường cho anh.”

“Đổi vật phẩm từ tay Tú Tràng à? Anh muốn tôi đổi vật gì?” Tôi hơi nghi ngờ; rốt cuộc đó là món đồ gì mà khiến nhóm phản bội chú ý đến vậy. Họ cất công lôi kéo tôi, dụ dỗ tôi hợp tác, chỉ để đổi lấy một món đồ từ tay Âm Gian Tú Tràng à?

“Đó là một tấm gương đặc biệt; bất quá, tạm thời không thể nói cho anh biết quá nhiều về vật đó.” Hạ Trì nói chuyện lấp liếm, có lẽ là sợ tôi từ chối: “Thứ hai, chúng tôi cần anh giết chết một người trong hiện thực. Hiện tại, tin tức mà tôi có thể tiết lộ cho anh là: trong tên của người đó cũng có một chữ A.”

“Giết người trong hiện thực à?” Tôi hơi phản cảm với điều kiện này, nhưng cũng không từ chối thẳng, chỉ gật đầu: “Còn chuyện thứ ba thì sao?”

“Thứ ba, tìm kiếm tất cả tin tức về người streamer đầu tiên, bất kể là văn bản hay hình ảnh. Chỉ cần tin tức có giá trị nhất định, anh đều có thể đổi lấy thứ hữu dụng từ chỗ chúng tôi.

Thứ tư, trợ giúp Phật Thiện Ác cứu một người. Về nội dung nhiệm vụ cụ thể, chúng tôi sẽ nói cho anh nghe sau khi anh xác nhận đồng ý hợp tác.”

Nghe Hạ Trì nói xong, tôi nhíu mày thật sâu. Trong 4 nhiệm vụ, điều mà tôi không thể nào chấp nhận được chính là điều cuối cùng: “Trợ giúp Phật Thiện Ác cứu một người à?”

Phật Thiện Ác hẳn là Song Diện Phật; giữa kẻ đó và tôi vẫn đang tồn tại một mối mâu thuẫn không thể nào hòa giải được. Do đó, kêu tôi đi trợ giúp gã đó ư? Nằm mơ đi!

“Chính xác! Chúng tôi và Phật Thiện Ác có một giao dịch nho nhỏ, cần anh đi hỗ trợ. Hẳn là anh đã gặp qua Trần Cửu Ca rồi nhỉ? Trên thực tế, gã ấy có quan hệ với Phật Thiện Ác. Cũng bởi vì như thế, nên chúng tôi mới cho phép gã lảng vảng ở chỗ này.”

Nội dung mà Hạ Trì vừa nói đã tiết lộ ra một nội dung cực kỳ trọng yếu. Rất có thể, Trần Cửu Ca chính là nội gian mà Song Diện Phật cài vào Tú Tràng. Chẳng trách Tiểu A từng nói rằng, kẻ này có chút đặc thù.

“Để tôi suy nghĩ một chút.”

Chẳng có chuyện nào là dễ dàng trong 4 điều mà Hạ Trì vừa nói. Dù là giết người trong hiện thực hay giúp đỡ Phật Thiện Ác cứu một ai đó, đây hoàn toàn là những việc đi ngược với ý nguyện của tôi.

Trả giá lớn như vậy, thậm chí còn vạch mặt thẳng thừng với Tú Tràng, chỉ để đổi lấy một loại tự do giả dối ư? Thật sự không hề đáng giá!

Suy nghĩ một lúc, tôi nhanh chóng đưa ra quyết định: “Hậu quả của việc phản bội Tú Tràng rất nghiêm trọng. Đây là một con đường không thể quay về. Cái giá quá đắt rồi!”

“Thế nào? Chẳng lẽ anh nguyện ý tiếp tục bị Tú Tràng khống chế à? Anh cứ muốn làm công cụ trong tay nó như vậy, để nó tùy ý sai bảo sao?” Phỏng chừng, Hạ Trì cũng chưa từng nghĩ đến việc tôi sẽ từ chối; nụ cười trên mặt gã bắt đầu cứng nhắc dần.

“Tôi không muốn làm công cụ trong tay Tú Tràng, cũng sẽ không đồng ý trở thành công cụ trong tay các người. Tôi chỉ sống vì bản thân mà thôi.” Đứng yên tại chỗ, tôi vẫn bình tĩnh mà nhìn Hạ Trì cùng Tiểu A.

“Ích kỷ là bản tính của con người, chúng tôi hiểu hết. Anh suy nghĩ thật kỹ đi. Trên thực tế, giữa chúng ta không hề tồn tại xung đột. Chúng ta hoàn toàn có thể trở thành bạn bè của nhau mà.” Hạ Trì dần tiến bước về phía tôi, mà nụ cười trên mặt gã cũng từ từ biến mất.

“Nếu chỉ là bạn, đương nhiên là tôi sẽ cam tâm tình nguyện. Nhưng từ trong lời nói của các người, tôi không hề cảm giác được thiện chí kết bạn. Bốn chuyện mà các người định giao cho tôi làm... Xin lỗi nhé, có lẽ tôi không đủ khả năng để hoàn thành bất cứ việc nào đâu.” Tôi nói thẳng, thanh âm rất vững vàng, nhưng trong lòng lại có chút sốt ruột. Cứ thỉnh thoảng, tôi lại quan sát Gan khiếu một lần. Vết rách trên chiếc kén bên trong ấy đã lan rộng ra rất nhiều, đi kèm với từng âm thanh bong tróc tanh tách.

“Bốn vấn đề này, chúng tôi cũng không giới hạn thời gian cho anh. Dù hiện tại, anh vẫn chưa thể hoàn thành, thì sau này cũng có nhiều cơ hội. Chỉ cần anh đáp ứng, chúng tôi sẽ có thể lập tức đưa anh rời khỏi Giấc mơ Thâm sâu. Hơn nữa, còn cho anh một ít kỳ trân dị bảo đặc biệt, cái loại mà chỉ có thể thu hoạch được trong giấc mơ mà thôi.”

“Còn có chuyện tốt như vậy à?” Tôi liếc nhẹ hai người, “Các người không sợ tôi giả vờ đáp ứng, sau khi rời đi thì sẽ trở mặt với các người ư?”

“Đương nhiên sợ! Vì anh là hy vọng duy nhất của chúng tôi mà! Nên nếu một khi phần hy vọng này ngã theo phe Tú Tràng, vậy chắc chắn sẽ là một trận tai nạn với chúng tôi. Vậy nên trước khi anh rời đi, Tiểu A sẽ rút ra một hồn và một phách của anh, để phòng ngừa anh phản bội.” Hạ Trì nói chuyện rất thoải mái, tựa như bị rút ra một hồn một phách cũng không phải là chuyện nghiêm trọng gì. Nhưng bản thân từng có kinh nghiệm Soán mệnh, tôi hiểu rõ rằng: Hồn phách là gốc rễ của một con người. Nếu Hồn phách bị khiếm khuyết, bản thân người đó sẽ bị hạn chế ở rất nhiều phương diện. Trên thế giới này có rất nhiều tà pháp dùng Hồn phách làm vật dẫn, thế nên hậu quả kéo theo sẽ vô cùng nguy hiểm.

“Nếu tôi không đồng ý thì sao?” Không nhìn Hạ Trì nữa, tôi quay sang Tiểu A ở xa xa. Cô ấy mới là chủ nhân chân chính ở đây.

“Trong những sự lựa chọn mà tôi đưa cho anh, không hề có hạng mục [không đồng ý]. Nếu đã xác định anh không phải là anh ấy, vậy anh cũng đừng khiêu chiến sự kiên nhẫn của tôi. Tôi ở lại trong giấc mộng này quá lâu rồi, cũng nên rời đi.” Tiểu A không thèm nhìn thẳng vào tôi, chỉ quan sát đâu đó về khu vực thành thị biên giới này. Về cơ bản, cô ấy chẳng thèm nói chuyện dông dài.

“Anh streamer, suy nghĩ kỹ lại đi. Nếu đã tới nơi này, không có Tiểu A gật đầu, anh vĩnh viễn không thể rời đi. Chúng tôi cũng không cố ý gây xung đột với anh, chỉ cần giam cầm anh khoảng mấy tháng mà thôi. Đến lúc đó, điểm tích lũy trong Tú Tràng của anh sẽ biến thành số âm. Mà nếu như thế, dù anh không đồng ý thì cũng phải đồng ý mà thôi.” Hạ Trì không muốn cãi nhau với tôi, nên vội vàng mở miệng giải thích. Ngoài mặt là khuyên tôi, nhưng trên thực tế thì tôi hiểu rằng, đó là một sự uy hiếp rõ rệt.

“Các người nói rất đúng! Nếu tôi bị vây trong Giấc mơ Thâm sâu này, không có cách nào rời đi, cuối cùng cũng sẽ bị Tú Tràng đuổi giết vì điểm tích lũy trở thành số âm mà thôi.” Tôi bắt đầu cố tình kéo dài thời gian, chầm chậm lùi lại một bước.

“Anh quyết định đi. Bằng không, anh không thể rời khỏi tòa nhà này đâu.” Hạ Trì nhẹ nhàng phất tay; chợt có từng tiếng gõ cửa quỷ dị vang lên từ những căn phòng màu đen dưới lầu. Không bao lâu sau, một đám đầu người với những mảng tóc dài phất phới dần bay ra.

Những cái đầu này có sự khác biệt rất lớn nếu so với đám đầu người 'ý niệm' kia. Tóc của chúng đều do oán niệm cấu thành, ngũ quan vặn vẹo, cứ như hận mình không thể xé nát hết thảy.

Lối ra vào duy nhất đã bị chặn lại, Hạ Trì đi đến bên cạnh tôi, tỏ vẻ rất thoải mái: “Chúng tôi đã lên kế hoạch cho ngày hôm nay từ rất lâu. Anh là hy vọng lật kèo của chúng tôi; chúng ta sẽ trở thành đồng bạn hợp tác tốt nhất trong tương lai.”

“Phải không?” Tôi đẩy tay Hạ Trì ra, một mình đi về phía bờ rìa tòa nhà: “Tôi không ngại hợp tác với hai người, nhưng cũng sẽ không phản bội lại Tú Tràng.”

Giữa chúng tôi và Âm Gian Tú Tràng, anh chỉ có thể chọn một, không thể nào đứng trung lập được đâu.” Hạ Trì cũng không bước theo tôi, chỉ đứng đó mà hô to: “Trốn tránh là vô ích! Nếu không giao ra một hồn một phách, anh cũng không thể nào thoát ra khỏi căn phòng này đâu.”

“Thật vậy à?” Vết nứt trên kén bướm trong Gan khiếu càng lúc càng dày đặc hơn. Tôi hít sâu một hơi, đảo mắt sang hai kẻ phản bội rồi dõi mắt nhìn về phía thành phố trong mơ ở xa xa: “Cảm ơn các người đã nói cho tôi biết nhiều thông tin như vậy. Về chuyện hợp tác thì thôi đi! Tôi vẫn thích hành động một mình hơn.”

“Anh streamer này, bây giờ anh đang ở trong Giấc mơ Thâm sâu! Hãy suy nghĩ rõ ràng đi, rồi hẵng trả lời. Đây là lần cuối cùng tôi nhắc nhở anh!” Hạ Trì cũng mất kiên nhẫn dần; gã hơi cúi nhẹ eo, đừng bên cạnh Tiểu A.

“Cảm ơn anh đã nhắc nhở! Bất quá, tôi cũng có một câu muốn nói cho các người nghe.” Một tiếng vỡ vụn trong Gan khiếu vang lên; vết nứt đã phủ kín mặt kén; từng luồng ánh sáng lóe ra từ kẽ nứt: “Thế giới này tràn ngập những chuyện bất ngờ và kỳ tích. Khi chưa đến giây phút cuối cùng, các người đừng bao giờ chủ quan nhé.”

Bước thẳng về trước một bước, đứng trên thanh thép chỉ to bằng một đầu ngón tay, 1/2 cơ thể tôi đã nhoài ra khoảng không bên ngoài tòa nhà.

“Anh muốn làm gì?” Hạ Trì bất giác cảm thấy không ổn, mà Tiểu A bên cạnh gã cũng nhìn chằm chằm vào tôi bằng ánh mắt cực kỳ kinh ngạc.

“Làm gì à?” Tôi quay lại với một nụ cười trên môi: “Dĩ nhiên là rời khỏi đây!”

Đùng!!!

Khi tất cả vết nứt trên mặt kén đồng loạt chuyển động, một tiếng nổ lớn phát ra từ Ga khiếu của tôi. Một luồng sáng màu xanh rực rỡ hiện ra, trông cứ như sao chổi vừa lóe sáng, xuyên thẳng qua cả tòa cao ốc.

“Mộng Dực!”

*************

ĐA TẠ MINH CHỦ thanhvietvu ĐÃ ỬNG HỘ TINH THẠCH NHA ^^ CHÚC LÃO NHIỀU SỨC KHỎE VÀ THÀNH CÔNG… CUỐI TUẦN VUI VẺ NHÉ :D