Tôi cũng hiểu ẩn ý trong lời nói của Tiểu A. Cô ấy hy vọng tôi đừng làm chuyện ngu ngốc. Lấy kế hoạch hợp tác tiếp theo với tôi làm nền tảng, dù sao đi nữa thì trong trong 6 streamer còn sống - ngoại trừ 3 kẻ phản bội ra - tôi và 3 người còn lại đều có mâu thuẫn gay gắt. Nếu lại xảy ra mâu thuẫn với nhóm phản bội, vậy tôi không những phải đối mặt với áp lực đến từ Tú Tràng, mà còn phải luôn cẩn thận về các mối uy hiếp đến từ đồng nghiệp của mình. Đến lúc đó, tôi chính thức rơi vào cảnh tứ cố vô thân, dễ dàng trở thành vật hy sinh trong các cuộc đụng độ của mấy phe phái còn lại.
Tôi cúi đầu, thầm suy nghĩ: “Hoặc cũng có thể là Tiểu A đang cố tình gõ nhẹ mình một phát, chứ không hẳn là sự thật...”
Thật giả lẫn lộn mới là điều khiến người người khó mà cân nhắc chính xác được. Đây cũng là một thủ đoạn quen thuộc của các streamer.
Nói xong, Tiểu A bèn vẫy tay với Hạ Trì. Hai người bọn họ liếc nhau; Hạ Trì hiểu ý, kế đó bèn đứng giữa tôi và Tiểu A, nói: “Anh streaner, anh tiến vào Giấc mơ Thâm sâu lần này trông có vẻ cũng bình thường, nhưng thật ra cũng là một lần quan trọng nhất trong tất cả các kỳ livestream của anh, để anh xác nhận một quyết định cực kỳ trọng yếu. Trước khi tôi nói tiếp, hy vọng anh phải tập trung lắng nghe, sau đó cẩn thận lựa chọn nhé.”
“Anh cứ nói đi.” Nhờ vào chiếc mặt nạ, không ai biết biểu hiện trên mặt của tôi bây giờ. Nếu chỉ dựa vào giọng điệu, bọn họ khó mà đoán ra được ý nghĩ của tôi lúc này.
“Đầu tiên, tôi sẽ nói cho anh biết một số việc liên quan đến Giấc mơ Thâm sâu, để anh có một khái niệm trực quan hơn.” Sau khi được Tiểu A cho phép, Hạ Trì mới dám mở lời: “Giấc mơ Thâm sâu được chia thành hai khu vực, trung tâm và biên giới.”
Tôi gật nhẹ; Trần Cửu Ca cũng từng nói thế, bọn họ hẳn là không lừa tôi.
“Khu vực trung tâm cực kỳ nguy hiểm, cho dù là Tú Tràng cũng chưa từng đặt chân vào. Do đó, anh không cần phảu lo lắng. Hiện tại, chúng ta đang ở khu vực biên giới bên ngoài.” Hạ Trì lục tìm giấy bút từ đống tạp vật cạnh đó, tiện tay vẽ một biểu đồ trông giống như một chiếc chiếc bánh kem: “Khu vực biên giới này cũng rất lớn, hầu như không có ranh giới. Khu vực mà nhóm phản bội chúng ta hiện nay có thể thăm dò được chỉ chiếm khoảng 1/10.000 nơi đây.”
“1/10.000 à?” Tôi trợn trừng cả mắt; Giấc mơ Thâm sâu khổng lồ hơn mức mà tôi mường tượng được.
“Ở trên mảnh đất khổng lồ này, có đủ các loại quái vật và những tồn tại khủng khiếp mà người bình thường không bao giờ có thể tưởng tượng ra. Thăm dò một khu vực chưa được biết đến là một chuyện vô cùng nguy hiểm, nên phạm vi hoạt động của chúng ta cũng bị giới hạn.” Nói đến đây, Hạ Trì nở một nụ cười đầy tính chuyên nghiệp: “Có lẽ lúc này, anh sẽ tự hỏi rằng, tại sao Diệp Băng vừa đi vào giấc mơ là đã xuất hiện ngay khu quảng trường không ánh đèn kia, cũng chính là địa bàn của nhóm phản bội chúng tôi. Với xác suất 1/10.000 khu vực như vậy, tại sao cô ấy lại gặp phải?”
“Các người là kẻ dẫn Diệp Băng vào Giấc mơ Thâm sâu à?” Tôi lập tức hiểu rõ, kỳ livestream này đã được lên kế hoạch sẵn từ lâu.
“Đừng kích động! Muốn gặp anh cũng đâu có dễ dàng! Thế cho nên, chúng tôi đành phải ra hạ sách này. Mặt khác, thật ra anh cũng nên cảm ơn chúng tôi. Lúc ấy, Diệp Băng bị Bóng Đè bao vây ngay trong chính giấc mộng của bản thân. Nếu không phải Tiểu A ra tay dẫn cô ấy đi, e là cô ấy đã chết từ lâu, sau đó bị con Bóng Đè kia thay thế vào rồi.” Vừa nói, Hạ Trì vừa len lén liếc nhìn về phía Tiểu A.
“Nói như vậy, tôi còn muốn cảm ơn các người à?” Đến giai đoạn hiện tại, tôi đã thực sự bình tĩnh rồi. Hóa ra, ngay từ thời điểm bắt đầu thì lần livestream này đã nảy sinh vấn đề.
“Cũng không cần cảm ơn đâu.” Hạ Trì vỗ nhẹ bả vai tôi: “Đừng khẩn trương! Chúng tôi không có ác ý. Trên thực tế, chúng tôi cũng không ngờ là mọi việc lại thuận lợi đến vậy. Dẫn Diệp Băng đến đây chỉ là bước đầu tiên, bước thứ 2 chính là mượn cô ấy để hấp dẫn anh nhập mộng, từ đó mà xúc tiến cuộc gặp gỡ ngày hôm nay.”
Đến đây, tôi đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn: “Các người chỉ đưa Diệp Băng vào Giấc mơ Thâm sâu này thôi ư, sau đó cũng không hề làm gì khác nữa à?”
“Không có! Trên thực tế, chúng tôi cũng không quan tâm đến sự sống chết của cô ấy. Người mà chúng tôi muốn gặp chỉ là anh mà thôi.” Hạ Trì cũng không nhận ra tôi vừa đổi giọng: “Có chuyện gì thế? Có vấn đề gì à?”
“À không..” Đằng sau lớp mặt nạ, tôi sầm mặt lại. Nhóm phản bội chỉ đưa Diệp Băng vào Giấc mơ Thâm sâu để dẫn tôi đến gặp mặt. Bọn họ cho rằng, vì quan tâm Diệp Băng mà tôi mới chấp nhận tiến vào Giấc mơ Thâm sâu này. Nhưng tình huống thực tế lại hoàn toàn khác. Lý do chính mà tôi đến đây là do nhiệm vụ livestream của Âm Gian Tú Tràng công bố.
Nói cách khác, dường như Tú Tràng đã biết tất cả mọi việc. Bên cạnh đó, Âm Gian Tú Tràng không những không ngăn cản, ngược lại còn thuận nước đẩy thuyền, lợi dụng kế hoạch của bọn họ để sắp xếp một lần livestream!
Nhớ lại lúc ấy, khi đang trốn trong nhà vệ sinh, lúc nhận được cuộc gọi của Diệp Băng thì tôi còn định dùng quyền miễn trừ một lần livestream để một thân một mình tiến vào giấc mơ của Diệp Băng, đồng thời để lại chiếc điện thoại của Âm Gian Tú Tràng trong bệnh viện.
Nào có ngờ, tôi lại nhận được tin nhắn thông báo nhiệm vụ của Tú Tràng ngay khoảnh khắc ấy. Đọc xong mới rõ, nhiệm vụ livestream lần này lại hoàn toàn trùng khớp với việc mà tôi chuẩn bị làm.
Càng nghĩ kỹ, càng cảm thấy đáng sợ. Có vẻ như Tú Tràng đã biết trước tất cả vậy. Vịn vào việc này, chúng không chỉ khiến tôi không thể nào cự tuyệt nhiệm vụ livestream, mà còn có thể thông qua điện thoại di động của Tú Tràng để tìm ra chỗ ẩn náu chân chính của nhóm phản bội này.
Một giọt mồ hôi lạnh trượt xuống qua mép mặt nạ, tôi vẫn cứ thản nhiên mà lau nhẹ nó đi, sau đó thò tay vào túi, vô thức che lại cổng microphone trên điện thoại.
“Cứ đi thẳng vào vấn đề đi! Các người tốn bao công sức để dẫn tôi vào Giấc mơ Thâm sâu này, rốt cuộc là muốn thương lượng chuyện gì?” Tôi không muốn tiếp tục nán lại ở đây nữa, vì đang dần tưởng tượng đến một hệ lụy kinh hoàng khác. Mà cũng vào lúc này, lại có thêm một vài chấn động nhỏ ngay bên trong Gan khiếu của tôi.
Một vầng sáng màu xanh lá cây có thể nhìn thấy bằng mắt thường phát ra từ cơ thể tôi, sau đó dần dần tản mác ra xa.
“Chết tiệt! Tại sao lại là lúc này!” Tôi hơi khẩn trương, thế là liếc nhẹ sang Hạ Trì và Tiểu A, để rồi nhận ra là hai người cũng không quá để ý. Ngược lại, đám đầu người ý niệm trở về từ bên ngoài kia bị luồng sáng xanh này kích thích đến. Chúng tụ tập lại với nhau, bay lượn khắp cả bầu trời, trông vô cùng hưng phấn.
“Trên người anh đang ẩn giấu thứ gì vậy? Đây có lẽ là lần thứ hai xuất hiện rồi, đúng không?”
Hạ Trì thuận miệng hỏi một câu, còn tôi lại không muốn gã quá chăm chú vào vấn đề này nên chỉ đáp lại một cách đơn giản: “Đây là bí mật của tôi. Anh nên nhanh chóng nói xong chuyện của mình đi.”
Đối đáp đến đây, tôi cũng không quên việc tự quan sát phần Gan khiếu bên trong cơ thể mình. Vết nứt trên mặt kén đã to lắm rồi, chẳng bao lâu nữa chắc chắn sẽ vỡ nát cả chiếc kén ấy.
“Được rồi, vào vấn đề chính thôi. Lần này, mục đích mà chúng tôi dẫn anh tiến vào Giấc mơ Thâm sâu, chủ yếu là muốn hợp tác với anh.” Sau khi nhận được Tiểu A đồng ý, Hạ Trì mới cười nhẹ rồi nói. Trông có vẻ như gã đã chắc mẫm rằng, tôi sẽ đồng ý chuyện làm ăn sắp tới.
“Hợp tác? Cùng các người à? “Tuy tôi vẫn thầm oán hận Âm Gian Tú Tràng, cũng từng nảy sinh ý niệm phản bội, nhưng đến lúc lựa chọn thì tôi vẫn còn phân vân: “Phản bội Tú Tràng, hợp tác với các người – tôi sẽ nhận được lợi ích gì? Đừng nói những điều viển vông nhé! Tôi muốn thấy lợi ích thực tế kìa!”
Tất cả đều là vì lợi ích; nếu nhận đủ, vậy không gì là không thể phản bội.
“Sau khi gia nhập vào nhóm chúng tôi, chúng tôi sẽ cung cấp phương pháp thuyên giáp độc tính của Mai Hoa cổ, giúp anh không bao giờ phải tham gia vào những buổi livestream chết tiệt kia nữa, không bao giờ phải giãy dụa giữa lằn ranh sinh tử, có thể thoát khỏi sự khống chế của Tú Tràng, hưởng thụ tự do.”
Nghe Hạ Trì nói xong, tôi im lặng hồi lâu rồi mới mở lời: “Hết rồi à? Chỉ thế thôi ư?”
“Nhiêu đó mà chưa đủ à? Mỗi lần livestream đều là một cuộc dạo chơi trước mặt Tử thần, đè ép tiềm lực của con người. Sau khi gia nhập với chúng tôi, anh sẽ không gặp những hạn chế này nữa; sự an toàn về mặt tính mạng của anh có thể được bảo đảm.”
Nếu phải co đầu rụt cổ trong Giấc mơ Thâm sâu, không thể rời khỏi đây được, vậy cũng không phải là tự do. Nếu bị mọi người quên mất, chỉ còn lại một vài người nhớ đến mình, vậy cũng không được gọi là tự do. Theo quan niệm của tôi, sống như vậy thì có khác gì với cái chết đâu?
Đương nhiên, tôi cũng không trực tiếp phản bác Hạ Trì, mà tiếp tục hỏi: “Ngoại trừ tự do ra, còn gì cụ thể hơn không?”
“Quyền lợi và nghĩa vụ là bằng nhau. Nếu anh muốn nhận, vậy phải cho đi.” Người vừa lên tiếng là Tiểu A. Phụ nữ có tính nhạy bén bẩm sinh hơn đàn ông. Cô ấy đã nhận ra giọng điệu tôi có gì đó không ổn, thế nên chủ động mở lời: “Anh đã trải qua nhiều lần livestream rồi, nên biết thái độ của Tú Tràng đối với chúng ta. Trong mắt chúng, streamer chỉ là một món công cụ. Chúng không hề quan tâm đến sự sống chết của anh, mà chỉ nhìn chằm chằm vào phần lợi ích mà anh mang về cho chúng.”
Tôi hoàn toàn đồng ý với những gì mà Tiểu A vừa nói, nhưng như thế cũng không thể trở thành lý do thúc đẩy tôi phản bội Tú Tràng ở thời điểm này. Bởi vì, có lẽ tôi cũng chỉ là một món công cụ trong mắt nhóm phản bội mà thôi. Mọi người tụ tập lại với nhau, thật ra cũng chỉ vì lợi ích riêng của từng cá nhân mà thôi – không hơn không kém.
“Anh cẩn thận ngẫm lại đi, rồi hẵng trả lời. Chúng tôi đang nắm giữ những thông tin tuyệt mật nhất về nền tảng cốt lõi của Tú Tràng. Nếu anh xác định muốn gia nhập, chúng tôi có thể nói cho anh biết một chân tướng mà anh không bao giờ có thể nghĩ đến.” Hạ Trì đứng góp lời bên cạnh; hai kẻ phản bội này đều tập trong mọi sự chú ý vào tôi.
“Chân tướng à?” Thành thật mà nói, tôi cũng hơi động lòng, nhưng lý trí nói với tôi rằng: Phản bội Âm Gian Tú Tràng vào lúc này thật sự là một quyết định rất tồi tệ.
*****************
TRÂN TRỌNG CẢM ƠN MINH CHỦ quangha0997, MINH CHỦ ThiMi VÀ MINH CHỦ Trường Giang ĐÃ ĐỀ CỬ NGỌC PHIẾU.... CHÚC CÁC BẠN ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ, NGÀY MỚI ĐẦY ẤM ÁP NHAAAA <3 <3 <3