Giọng nói này như vang lên bên tai tôi vậy, tôi sợ đến mức lập tức dừng lại. Quan sát hồi lâu, xác định xung quanh không có gì bất thường thì tôi mới thở phào nhẹ nhõm.
"Giọng nói mơ hồ hư vô, có lẽ là mượn trận pháp để truyền đến, người nói có thể không nhắm vào mình." Tiếp tục tiến về phía trước, tầng hầm thứ 9 là một vùng bừa bãi lộn xộn, khắp nơi đều là quái vật hình người và thi thể của Bạch hung.
“Đêm hôm qua sau khi mình rời đi, ở đây hình như lại xảy ra giao tranh ác liệt hơn.” Nhìn dấu vết móng vuốt hằn sâu mấy tấc trên vách hang động, tôi rùng mình một cái.
Đi qua lối đi duy nhất ở tầng hầm thứ 9, theo sự dẫn dắt của âm khí trong âm khiếu, tôi từ từ tiếp cận vị trí mà Vương Sư đang ở.
Sau khi đi được hơn mười mét, trước mắt rộng rãi sáng sủa, chín cửa động đen bóng, giống như chín đầu cự xà trong thần thoại, há cái miệng rộng đầy máu từ trong vực sâu bò ra.