“Sư đệ!” Ngụy Ôn Minh hô to lên một tiếng. Thường ngày gã hay khiển trách Ngụy Kiệm Minh, nhưng trong lòng lại rất quan tâm đến tiểu sư đệ tính cách bướng bỉnh này.
Kẹp bùa trong tay, gã đang định đi tới thì Từ Diễn đứng đầu tiên lập tức xua tay: "Lui lại sau!"
Đạo bào phất một cái, Từ Diễn bảo vệ Ngụy Kiệm Minh sau lưng, hai chân như chuồn chuồn chạm nước, cũng không thấy động đậy gì nhiều, thân thể đã cách cửa an toàn một khoảng.
Trốn ở góc tường chỗ ngoặt nhìn thấy tu sĩ tông môn rút lui, tôi không chút do dự quay người rời đi. Chạy thêm mười mấy mét, tôi phát hiện tu sĩ tông môn không đuổi theo, mới dừng lại, rồi tiếp tục dùng Phán nhãn quan sát.
Động tác của Từ Diễn nhanh thoăn thoắt, thân thể linh hoạt, giống như một tông sư thái cực, dắt Ngụy Kiệm Minh thoát khỏi cuộc tấn công bất ngờ của quái vật hình người.