TRUYỆN FULL

[Dịch] Livestream Siêu Kinh Dị

Chương 591: Hiểu lầm gia tăng

Âm thanh huyền diệu vang đến tận cùng màng nhĩ, áp xuống toàn bộ tạp âm.

Tôi vốn đang thao túng Ngũ Ôn Quỷ chuẩn bị giáo huấn tu sĩ tông môn một trận, nhưng ai biết tiếng nói đột nhiên xuất hiện này lại có thể áp chế Âm khí, mơ hồ còn có ý ép ngang vạn pháp, ảnh hưởng nghiêm trọng đến quỷ thuật của tôi.

“Là ai đến?” Bản năng tôi ý thức được bất ổn, biết có nhân vật lợi hại xuất hiện, dù hiện giờ tôi mạnh mẽ động thủ cũng không chiếm được chút lợi nào.

Trong lòng nảy sinh ý lui, tôi bèn chủ động suy yếu Ngũ Quỷ, thêm một bước bảo tồn thực lực của mình.

Trên thực tế, uy lực của Âm Dương Quỷ thuật tầng thứ tư - Ngũ Phương Lệnh Quỷ, đã vượt xa dự đoán của tôi. Tôi chỉ vận dụng năm phần âm khí đã có thể địch lại đại sư huynh phái Kim Sơn.

Đương nhiên, điều này cũng có lẽ là do đối phương sơ suất chủ quan, bất ngờ không kịp đề phòng.

Đạo âm xuyên vào tai, mà tôi cũng cố ý tránh lui, Ngũ Ôn Quỷ dữ tợn trong hành lang không kiên trì được bao lâu là đã biến mất.

Đạo âm đảo qua, ngay cả Âm khí hội tụ phía trước người tôi cũng bị đánh tan.

Tôi ở trung tâm âm khí nên bị đặc biệt nhắm vào. Thân thể tôi liên tục lui về sau vài bước, đập mạnh vào vách tường. Bản thân bị một chút ngoại thương, bộ dáng tuy rằng chật vật, nhưng trên thực tế thì chẳng có gì đáng ngại.

Âm khí tiêu tán, đèn treo tường khôi phục, ánh sáng ấm áp soi rọi hành lang, kéo dài cái bóng sau lưng người đang tới.

“Người thanh tu đánh nhau chết sống ở phố xá sầm uất, vậy còn ra thể thống gì?” Đạo trưởng Từ Diễn với cơ thể vô cùng cường tráng, mặc áo bào màu xanh tung bay phấp phới dù chẳng có ngọn gió nào, mang vẻ mặt không vui đi từ cuối hành lang lại đây.

“Là con lỗ mãng, Ôn Minh nguyện ý chịu phạt.” Đại sư huynh phái Kim Sơn - Ngụy Ôn Minh lập tức đứng ra, nhận hết toàn bộ trách nhiệm lên người mình. Búi tóc Đạo gia trên đỉnh đầu gã nghiêng lệch, một thân đạo bào bằng lụa vàng nhăn nhúm, nào còn ra dáng cao nhân đắc đạo, thua cả anh Lưu mù.

Vừa nhận sai, gã vừa lén nháy mắt với đạo trưởng Từ Diễn.

Đạo trưởng Từ Diễn không hề thay đổi sắc mặt, chỉ khẽ gật đầu, ý bảo lão đều hiểu mọi chuyện đang diễn ra tại đây.

Nhìn hai kẻ đang diễn kịch, tôi thầm cười khinh thường. Thời cơ mà đạo trưởng Từ Diễn xuất hiện rất vừa vặn, vì chỉ chậm một giây đồng hồ nữa thôi thì sư huynh đệ phái Kim Sơn sẽ bị Ngũ Ôn Quỷ đả thương.

“Lão cáo già này hẳn đã đến từ sớm, nhìn sắc mặt lão không tốt, chắc là chứng kiến toàn bộ sự việc xảy ra. Giờ có lẽ lão rất muốn xé xác Thạch Hữu Phúc ra lắm đây.” Một kế hoạch tốt, lại bị một gã bảo vệ phá hoại, ai mà không tức giận cho được?

“Thạch Hữu Phúc ơi là Thạch Hữu Phúc, mày đúng là phúc tinh của tao.”

Nhắc đến đội trưởng đội bảo vệ của Thế Kỷ Tân Uyển, tôi cũng thấy cạn lời. Lần đầu tiên phát sinh xung đột với gã, gã gọi Cổ tiên sinh tới. Về sau, Cổ tiên sinh trở thành một trong những trợ thủ tốt nhất của tôi. Lần thứ hai xung đột với gã ở Thế Kỷ Tân Uyển, kết quả lại khiến cho quan hệ giữa tôi và Thiết Ngưng Hương tiến thêm một bước. Lần thứ ba lại là gã đi đầu tìm việc, trong lúc vô tình lại gánh tội hộ tôi.

Mặc kệ đám tu sĩ tông môn diễn trò, tôi thờ ơ lạnh nhạt, giả bộ như đang suy yếu.

“Tu sĩ chúng ta chú ý tu thân dưỡng tính, không thể vì ngoại vật mà dao động đạo tâm. Thôi, niệm tình các con cũng là vì tông môn, lần này coi như xong, không có lần sau.”

Từ Diễn tìm bậc thang cho Ngụy Ôn Minh và Ngụy Kiệm Minh bước xuống, mà hai vị tu sĩ phái Kim Sơn tất nhiên thuận thế làm theo, thành thành thật thật không dám lỗ mãng.

Xử lý xong chuyện nội môn, Từ Diễn nhìn tôi, đanh mặt: “Có thể gọi ra Ôn Quỷ? Lục Trần, tình báo lúc trước cậu cung cấp sai lệch rất lớn!”

“Lần trước gặp mặt, hắn quả thật mới nhập môn quỷ thuật, chỉ có thể sử dụng vài quỷ vật hạng Bính, hơn nữa còn bị hạn chế thời gian. Ai ngờ mới mấy ngày không gặp, cảnh giới của hắn trên phương diện quỷ thuật đột nhiên tăng mạnh, đạt tới trình độ như thế.”

Lục Trần cũng rất bất đắc dĩ, tu đạo luyện quỷ đều là chuyện tỉ mỉ tốn công, làm sao có thể một lần là xong? Gã cũng nghĩ không ra là nguyên nhân do đâu: “Giờ mới qua mấy ngày chứ, dù thiên phú quỷ thuật của hắn có cao đến đâu, cũng không thể liên tục đột phá, chẳng lẽ lúc ấy hắn giả vờ ngu ngốc?”

Trong đầu Lục Trần chợt lóe ý tưởng, hạ thấp giọng nói với Từ Diễn: “Tôi biết rồi, Cao Kiện này nhất định có liên hệ với Quỷ Mẫu. Lần trước ở trường trung học Tân Hỗ, tôi cùng Tam Âm tông vây công kẻ này, lúc ấy người thân của hắn rơi vào hiểm cảnh, nhưng hắn vẫn một mực bảo tồn thực lực, chính là vì hắn đã có dự định trước, biết Quỷ Mẫu nhất định sẽ xuất hiện! Người này tàn nhẫn độc ác, gian xảo đến cực điểm! Nếu như trước đó hắn để lộ ra thực lực như vậy, tôi tất nhiên sẽ không dám khinh thường. Nhưng hắn hết lần này tới lần khác giả vờ bất lực, tùy ý để mặc con trai của mình bị tra tấn, chính là vì muốn mượn lực lượng của Quỷ Mẫu, một lưới bắt hết cả tôi và tu sĩ Tam Âm tông!”

Lục Trần không biết tôi không chỉ am hiểu quỷ thuật, mà đạo thuật cũng đã tiến vào cảnh giới Thính Tức; toàn bộ những gì mà gã vừa nói, tôi nghe không sót một chữ nào.

“Xem ra, bọn chúng lại sinh thêm hiểu lầm với mình.” Tàn nhẫn độc ác, mặc kệ cốt nhục ruột thịt của mình bị tra tấn, vẫn thờ ơ như cũ, tâm cơ thâm trầm, thủ đoạn ghê gớm - đây chính là đánh giá mới của Lục Trần đối với tôi.

“Hiểu lầm thì hiểu lầm đi, với giai đoạn hiện tại, hiểu lầm này cũng có lợi với mình.” Phe phái tông môn càng tin tôi và Quỷ mẫu luôn duy trì liên lạc, lại càng không dám hành động thiếu suy nghĩ, bọn chúng còn hy vọng tôi dẫn chúng tìm được Quỷ Mẫu: “Không cần vội, chúng ta từ từ chơi đùa.”

Nếu bàn về thực lực chân chính, tôi còn lâu mới là đối thủ của đám tông môn. Không tính những kẻ khác, chỉ cần một mình đạo trưởng Từ Diễn là có thể trấn áp tôi rồi.

Muốn chuyển bại thành thắng, tôi chỉ có thể nghĩ cách khác, đánh bọn chúng trở tay không kịp.

Sau khi Lục Trần và Từ Diễn nói chuyện xong, ánh mắt nhìn tôi đều có chút kỳ quái; có thể là vì nguyên nhân bị ám thị tâm lý, tôi luôn cảm thấy hai người họ sinh ra một tia sát ý với tôi.

Cả hai chợt tiến về phía tôi: “Tại sao cậu lại rời đi vào ban đêm?”

Lòng tôi thầm nhủ, không phải chúng bây ước gì tao lén chạy trốn sao? Bây giờ còn hỏi tao làm khỉ gì?

Suy nghĩ một chút, tôi mở miệng nói: “Tôi muốn đi đâu, cần nói với mấy người chắc? Mấy người quan tâm hơi nhiều rồi nhỉ?”

“Cậu là chồng của Quỷ Mẫu, Quỷ Mẫu sát hại tu sĩ Tam Âm tông và đệ tử chân truyền của Diệu Chân quan, mười tội ác không thể tha. Lúc ấy cậu cũng ở đó, giờ chúng tôi rất nghi ngờ, đây là do cậu và Quỷ Mẫu thông đồng làm ra.”

Dưới ý bảo của Từ Diễn, Lục Trần đứng ra: “Về phòng đi, chờ chúng tôi diệt trừ xong Quỷ Mẫu, sẽ tự thả cậu ra.”

“Nếu tôi nói không thì sao?” Để không làm dấy lên hoài nghi, tôi không đồng ý ngay.

“Nếu tôi là cậu, tôi sẽ không nói như vậy đâu.” Từ Diễn phất tay áo, nhẹ nhàng lưu lại một câu, trực tiếp rời khỏi. Bóng lưng lão đạo này tựa như một ngọn núi nặng nề đè trong lòng tôi.

“Trở về phòng đi, tông môn liên hợp, cậu không có cơ hội.” Lục Trần và Ngụy Ôn Minh một trái một phải vây tôi ở giữa, chặn đường tôi lại.

Không có nơi nào để trốn thoát, tôi chỉ có thể trở về phòng mình dưới sự áp giải của họ.

“Rầm!” Đóng sầm cửa phòng, tôi hướng mặt vào trong phòng, xác nhận chung quanh không có ai, trên mặt tôi mới lộ ra nụ cười. Toàn bộ suy đoán của tôi đều được nghiệm chứng, cũng có hiểu biết nhất định đối với thực lực của đám người tông môn.

“Đợi đến ngày livestream, để Vương Sư lưu lại trong phòng, ve sầu thoát xác, thần không biết quỷ không hay mà rời đi.”

Tôi kiểm tra lại căn phòng lần nữa, xác định không có máy nghe trộm hay camera, sau đó mới mở cửa sổ phía Đông, hướng mặt về phía mặt trời mọc để tu luyện Thiên Nhãn và Diệu Chân Tâm Pháp.

“Tối ngày mai mới livestream, thời gian còn dư dả; vậy dùng khoảng thời gian này để khôi phục thân thể thôi.”

Anh Tử bị thương nặng, Diệp Băng hôn mê bất tỉnh, hung thủ gây thương tích cho anh Lưu mù trong bệnh viện vẫn chưa bắt được - thế cục rất mơ hồ. Nhưng dưới tình huống như vậy, tôi lại có thể hưởng thụ chút yên tĩnh hiếm có. Ở trong phòng ngủ VIP, tới bữa còn có người đưa cơm rót nước.

Quen với cuộc sống kinh tâm động phách, đột nhiên an ổn, tôi cảm thấy có chút không quen.

Biết có kẻ luôn nhìn chằm chằm vào mình, tôi cũng không dám chạy loạn. Tôi chỉ ở trong phòng, ban ngày tu tập Diệu Chân Tâm Pháp, buổi tối tu tập Quỷ thuật. Sáng sớm ngày kế tiếp, thân thể đã khôi phục đến trạng thái tốt nhất.

“Thận khiếu và Gan khiếu đã mở. Nuốt được Chu Quả ngàn năm, Tâm khiếu của mình cũng đang nới lỏng dần. Nếu như mở được Tâm khiếu, không biết mình lại có thể nhớ ra cái gì đây?” Trái tim là cơ quan nội tạng quan trọng nhất của cơ thể con người; tôi có dự cảm rằng, một khi mở ra chắc chắn sẽ có một sự đột phá nào đó thật sâu sắc.

“Còn thời gian một ngày nữa.” Bên ngoài còn rất nhiều việc chờ tôi đi xử lý, nhưng tôi lại không có cách nào thoát thân. Đi tới đi lui trong phòng, tôi cảm thấy đây cũng không phải là biện pháp. Tôi kéo rèm cửa sổ, ngồi đọc quyển sách viết về thuật dịch dung cổ đại kia.

Vừa đọc, tôi vừa học thủ pháp trong đó. Có đôi khi, dịch dung vốn cũng không cần ngoại vật.

Khuôn mặt của con người được tạo thành từ 44 bó cơ trên mặt; các mạch máu và dây thần kinh quấn quanh sụn và xương; da được ép sát vào xương; các mô này được liên kết với nhau, tương tác cùng nhau, có thể đẩy, kéo, bóp méo theo các chuyển động khác nhau, tạo ra hơn 5.000 vẻ mặt có cảm xúc khác nhau.

Mà trong cổ thuật dịch dung, có một loại phương pháp nắm giữ cơ mặt. Chỉ cần khống chế cơ mặt, là có thể làm cho bộ dáng của một người phát sinh biến hóa trong thời gian ngắn.

-------------------

HÓNG CHƯƠNG GIỮA KHUYA ĐI NÀO.... TRÂN TRỌNG ĐA TẠ CÁC VỊ MINH CHỦ:

- long0508yt

- nguyetquynh93

- jojofinter

- TBQEgg11

ĐÃ ỦNG HỘ NHÉ.... MÙA TRUNG THU ĐẾN RỒI, MỌI NGƯỜI CÓ CHUẨN BỊ ĂN TẾT ĐOÀN VIÊN CHƯAAAAA? ^^