Nhưng mà vô hình trung Trần Bình An lại chiếm được lợi, có thể không ngừng mượn lực và giảm bớt lực từ mặt đất, từng chút một tích góp được ưu thế nhỏ bé, bên này xuống thì bên kia lên, trong hiệp thứ hai vẫn giữ được thừa lực, Trần Bình An để phòng bất trắc, một cước đạp mạnh mặt đất, như vậy còn chưa đủ, lại là một cước cắm rễ xuống mặt đất, sau khi đỡ một quyền của Mã Khổ Huyền, trả lại hoành tráng gấp bội, một quyền đập mạnh đánh trúng má Mã Khổ Huyền, đánh cho thiếu niên đồ đen bay ngang ra ngoài.
Nhưng mà ngay khi Trần Bình An chuẩn bị lấy một hơi mới, Mã Khổ Huyền bay ngang ra ngoài lại một chân quét ngang tới, ăn miếng trả miếng, cũng quất mạnh một cú lên trên cổ Trần Bình An.
Một người bị Trần Bình An đánh cho bay ngang ra ngoài, thân hình đảo lộn phương hướng, hai chân chạm đất, chỉ là cơ thể vẫn đổ ngửa về phía sau.
Một người bị Mã Khổ Huyền đá cho cả người xoay tròn một vòng, hai đầu gối khụy xuống, sau khi đứng vững thân thể, lập tức thối lui về phía sau, như là cần điều chỉnh hô hấp.
Mã Khổ Huyền nhếch miệng mà cười, răng trắng chi chít, có lẽ đã hiểu rõ sức nặng của quyền pháp, tốc độ ra quyền và lộ trình vận chuyển chân khí của Trần Bình An, hắn ta lướt về phía trước, nhanh như là dùng tới Thần Hành Phù thuộc các phù lục Đạo gia.