๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Đại hoàng tử im lặng một lúc rồi lấy từ trong ngực ra một phong thư. Phạm Nhàn liếc nhìn, thấy ngay thể thức của nó, định quỳ xuống tiếp nhận mật chỉ nhưng bị Đại hoàng tử ngăn lại.
"Chỉ có hai ta ở đây, đâu cần để đầu gối phải chịu khổ." Đại hoàng tử nhẹ nhàng lắc đầu.
Phạm Nhàn giật mình rồi từ từ mỉm cười, cũng không làm lễ nữa mà tiếp nhận mật chỉ từ tay Đại hoàng tử, mở ra đọc kỹ rồi chìm vào trầm tư, một lúc lâu sau không lên tiếng.
"Ta sẽ về kinh trước, sau đó ngươi ở lại thay ta ba tháng." Trong thư, ngữ điệu Hoàng đế rất ôn hòa, không che giấu được vẻ tán thưởng đối với Phạm Nhàn. Tâm trạng Phạm Nhàn thoải mái, ngữ điệu cũng thư thái, nói với Đại hoàng tử: "Sắp xếp này cũng được, nhưng về sau ngươi trở về kinh, ta lại ra thay, chẳng lẽ hai ta phải liên tục thay phiên ở Đông Di?"