CHƯƠNG 994: RỜI ĐI Đỗ Địch An lạnh nhạt nói:
- Nếu ta không chết cũng không bị thương, tại sao phải hận ngươi? Tuy rằng ngươi nói nhiều, ồn ào, nhưng giết ngươi đối với ta có ích lợi gì? Bây giờ ta đã thoát hiểm rồi, việc lúc trước cũng có thể xóa bỏ, chỉ mong sau này các ngươi đừng tiếp tục trêu chọc ta là được.
Amily nhìn Đỗ Địch An nói nhẹ như gió, hơi há mồm muốn nói gì đó, lại ngừng lại, nàng vẫn là không cách nào tin tưởng Đỗ Địch An sẽ tốt vụng như vậy. Phải biết bên trong Địa Long Quật, nàng đã nhìn thấy rõ bộ mặt của người đàn ông này rồi. Dùng chính mình làm đá dò đường không chút lưu tình, không có chút nào để ý đến mình sống hay chết, lãnh huyết tàn khốc, nhưng hiện tại lại thả mình đi dễ dàng như vậy? Tâm tư nàng chuyển động, bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, trong mắt loé ra một tia lạnh lùng, cúi đầu không nói, không mở miệng nói ra chuyện này để tránh làm cho Đỗ Địch An tức giận, hại đến tính mạng mình. Đỗ Địch An lấy ra một ống kim loại từ trong túi sau lưng, bên trong là giấy bút, hắn ngồi dưới đất, lấy ra một tấm da dày trải lên mặt đất, nhanh chóng vẽ ra một tấm địa đồ, sau đó đứng lên giao cho Amily, nói:
- Đây chính là con đường đi tới Thần Bích nơi ta sinh hoạt, toà Thần Bích này của chúng ta tên gọi Sylvia, là nên Hoang thần nơi đó của chúng ta.
Amily tiếp nhận địa đồ, liếc mắt nhìn, sau đó cất đi. Đỗ Địch An nhìn nàng không có một chút vui mừng nào, nhất thời đoán được tâm tư của nàng, khẽ lắc đầu, nói: