CHƯƠNG 989: PHÒNG THÍ NGHIỆM Đỗ Địch An nhìn lên trên, nhìn thấy địa phương phía trên hơn mười mét có một con đường cửa vào, lúc này giục Amily:
- Đi tới.
Amily thoáng do dự một chút, nhưng vẫn nắm lấy tay vịn nhanh chóng leo lên. Chờ đi tới lối vào đường hầm, lập tức nhìn thấy lối đi này cao ba thuớc, cực kỳ rộng rãi, một bên khác là một gian phòng có tia sáng âm u.
Trong lòng nàng nghi hoặc, chậm rãi đi đến thăm dò. Đỗ Địch An cùng Helisha theo sát phía sau, thời điểm Amily đi tới phía trước gian phòng cuối đường hầm thì tút một tiếng, bên trong gian phòng đột nhiên có ánh đèn sáng lên, chiếu sáng căn phòng như ban ngày. Chỉ thấy đây là một gian phòng phong cách cực đơn giản, toàn bộ cấu tạo từ kim loại màu bạc phát sáng. Mặt đất cùng bức tường đều là màu trắng bạc, bên trong gian phòng không hề có thứ gì, diện tích không lớn. Thay vì nói là một cái phòng, chi bằng nói là một lối đi. Ánh sáng từ trên cao chiếu xuống mặt đất, trên vách tường bóng loáng phản chiếu ra hình ảnh của Đỗ Địch An cùng Helisha, cùng với bóng người của Amily.
Amily bị ánh đèn đột nhiên xuất hiện làm sợ bắn lên, rất nhanh đã nhìn thấy bóng người trần truồng của mình trên vách tường đối diện, lập tức mắc cỡ đỏ mặt lên. Hai tay nàng che ngực, cơ thể hơi ngồi xổm xuống, quay đầu tức giận nhìn Đỗ Địch An, nói: