CHƯƠNG 990: THÍ NGHIỆM KHÔNG BIẾT Ở một bên khác có một chiếc tủ kim loại giống như tủ nhà xác, trong đó có một ngăn tủ bị lõm vào trong, tựa hồ là bị thứ gì đó đập vào. Vế tích để lại có vẻ như là lợi khí loại hình chiếc búa.
Hai ngăn tủ khác một ngăn mở, một ngăn trống rỗng, một ngăn tủ khác bị kéo ra, bên trên đó có một cỗ thây khô! Nói là thây khô bởi vì bề ngoài thi thể này tuy rằng mất đi độ ẩm, nhưng lại được bảo tồn hoàn hảo. Đây là một nhân loại tóc vàng mắt xanh, hốc mắt hãm sâu giống như hành thi, tóc tai rối bời, trên người khoác bộ đồ sọc trắng.
Mùi xác thối nhàn nhạt từ trên người thây khô tản mát ra, cũng không nồng nặc. Đỗ Địch An chú ý tới nhiệt độ gian phòng này cùng đường hầm bên ngoài khá thấp, nhiệt độ vừa đủ, nhiều nhất không vượt quá 5 độ. Ở lâu sẽ có cảm giác lạnh lẽo, nhưng dưới nhiệt độ như vậy, thi thể không thể bảo tồn lâu như vậy mới phải. Chẳng lẽ nói thi thể này xuất hiện cách đây không lâu? Nếu vậy thì do ai đưa vào?
Trong lòng Đỗ Địch An nổi lên từng đợt hàn khí, cảm giác lông tơ sau lưng hơi dựng thẳng lên. Amily ngay khi bước vào, đập vào mắt đầu tiên chính là thây khô khiến nàng sợ bắn lên. Thây khô giống như nhìn chằm chằm vào nàng khiến cho nàng suýt chút nữa hét lên thành tiếng. Cũng may trong khoảng thời gian này đi theo bên người Đỗ Địch An, nàng sớm đã quen với đủ loại kinh hãi cho nên kịp thời dừng lại, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy từng trận kinh sợ cùng sợ sệt, nàng chưa từng gặp hình ảnh kinh sợ như vậy, thậm chí ngay cả người chết cũng chưa thấy bao nhiêu chớ nói chi là bị một cỗ thây khô nhìn chằm chằm. Đỗ Địch An cảm nhận được thân thể Amily khẽ run, trong lòng nghi hoặc, thấp giọng nói:
- Ngươi nhận ra người này sao?