CHƯƠNG 947: CỨU GIÚP Mặt hồ lam quang khuấy động, lượng lớn cá nhỏ màu xanh lam tụ tập nơi nước cạn dưới chân hai người, không hề có ý sợ hãi. Hai người tựa hồ hiểu rất rõ tập tính của những cá nhỏ màu xanh lam này, không hề hoảng loạn, vẫn vững vàng dùng trường mâu đâm xuống mặt hồ, một người ở phía sau cho cá vào túi đeo.
Trong quá trình này, hai người thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn ra giữa hồ, tựa hồ đang kiêng kỵ vật gì đó. Nhìn thấy cử động của hai người, Đỗ Địch An nghĩ đến quái ngư nhìn thấy hôm qua, nghĩ thầm nếu như quái ngư này đang tiềm ẩn bơi tới, hai người này quá nửa sẽ gặp phải tai ương.
Nghĩ đến đây, bỗng nhiên hắn lại nghĩ đến đây không phải là một cơ hội để làm quen với bọn họ sao? Nếu như mạo muội đứng ra sẽ khó tránh khỏi làm những người này cảnh giác, nhưng nếu như là ân cứu mạng, không thể nghi ngờ chính là phương thức tạo lòng tin nhanh nhất.
Chỉ là xem dáng vẻ cảnh giác của hai người này hẳn sớm đã có phòng bị rồi, tỷ lệ quái ngư kia đến tập kích bọn họ rất nhỏ. Hắn đã có chủ ý, nhẹ nhàng lay động lục lạc bên tai Helisha, Helisha nghe được tiếng vang liền khống chế hai con Hành Thi ở bụi cỏ xa xa bò lên, đi về phía hai người đang đứng bên hồ.
Hai người bên hồ động tác nhanh chóng, trong nháy mắt đã đâm được mười mấy con cá, túi đằng sau đã đầy ắp. Đang chuẩn bị xoay người rời đi, bỗng nhiên nhìn thấy hai con Hành Thi dữ tợn từ trong rừng cây đi ra, hai người sợ hãi đến nỗi sắc mặt trắng bệch, người cầm trường mâu phản ứng cực nhanh, từ trong túi sau lưng lấy ra bột phấn rắc lên người mình, đồng thời cũng mở túi sau lưng đồng bạn kia lấy ra bột phấn rắc cho hắn, sau đó chỉ chỉ túi cá trong tay đồng bạn.