CHƯƠNG 946: BẮT CÁ Đỗ Địch An mang theo Helisha ẩn núp trong bụi cỏ bên hồ, để hai con Hành Thi kia núp trong một bụi cỏ khác, thu lại mùi, ôm cây đợi thỏ. Trong nháy mắt đã đến hoàng hôn, lại một ngày đi qua.
Ở nơi hoang dã như này, phân chia thời gian có vẻ không có chút ý nghĩa nào, chỉ có ban ngày cùng ban đêm, thời điểm màn đêm đen sắp buông xuống, ma vật ra khỏi nơi ẩn nấp, nguy hiểm sẽ tới. Đỗ Địch An từ trong túi lấy ra túi nước trống rỗng, lặng lẽ đứng dậy, đi tới bên hồ chuẩn bị lấy nước để tối uống.
Hắn đến bên hồ ngồi xổm xuống, trong long có cảm giác sợ hãi, rất nhanh hắn đã phát hiện ra chỗ quái dị, giờ khắc này mặt trời lặn xuống, ánh hoàng hôn chiếu lên mặt hồ, hồ nước này vậy mà vẫn là xanh thẳm giống như trước, màu sắc không có biến hoá quá lớn! Hắn hơi thay đổi sắc mặt, trong lòng cảnh giác, lui về phía sau chừng mười bước, nhặt hòn đá trên đất lên ném mạnh vào trong hồ nước.
Cục đá rơi xuống hồ, bọt nước bắn lên, sau một khắc Đỗ Địch An nhìn thấy toàn bộ hồ nước xanh thẳm giống như một khối da lớn đột nhiên nhăn nheo, trong nháy mắt giống như sôi lên, nhìn kỹ hóa ra là vô số con cá nhỏ màu lam ở đáy hồ đang nhảy về phía cục đá kia, rất nhanh những con cá nhỏ màu xanh lam này đã phát hiện cục đá không phải là đồ ăn liền lập tức bình tĩnh lại, sau đó mặt hồ lại yên bình như trước, toàn bộ hồ nước lại phẳng lặng như chiếc gương, những con cá nhỏ khi nãy tựa hồ đã biến mất.
Nhìn thấy biến hóa như vậy, trong lòng Đỗ Địch An tỏa ra hàn khí, nhiệt lượng thị giác cũng không nhận ra được bên trong hồ này lại có nhiều cá nhỏ dày đặc như vậy, trên người những con cá nhỏ màu xanh lam này không hề tỏa ra nguồn nhiệt phản ứng, tụ tập cùng nhau hoàn toàn bất động, cực kì khó nhận ra.