Một trận đại chiến, trừ khử ở trong vô hình, Ngọc Đế thở phào, hắn tuy cũng không sợ Khoa Phụ, nhưng cũng biết muốn đánh bại Khoa Phụ là vô cùng trắc trở, nhưng bình yên vô sự như thế này, tự nhiên không còn gì tốt hơn.
- Dọn chỗ cho Đại Vu.
Ngọc Đế uy nghiêm lên tiếng, sớm có tiên quan đưa đến bàn bạch ngọc, cũng để cho Khoa Phụ cùng tộc nhân ngồi xuống.
Lúc này.
Diệp Hiên nhắm hai mắt lại, tiên quang quanh người vờn quanh, không có ai biết trong lòng hắn đang suy nghĩ cái gì, chỉ là đôi mắt hắn nhìn về phía Ngọc Đế lại hiện ra một tia sát cơ nồng nặc.