Trước khi chưa phân gia mình đã không ít lần mang Tứ Nha đến đây bắt cá, đều bởi vì bụng đói không chịu được, nếu như không phải mình học bơi lội bắt cá, có lẽ hai tỷ muội đã sớm chết đói.
Tam Nha nghĩ như chuyện đương nhiên, nhưng lại không ngờ rằng Vương Hổ mới vừa về nhà đã ầm ĩ với cha nương mình, nói muốn cưới Tam Nha về. Hơn nữa còn lớn tiếng nói nàng tắm rửa ở trong sông, bị mình nhìn thấy hết, hắn phá hủy trong sạch của người ta nên phải cưới người ta về.
Bà Vương vừa nghe nhi tử nhìn sạch người ta, suy nghĩ đầu tiên cũng là cưới người ta về. Nhưng vừa đảo mắt ngẫm nghĩ, nàng lại cảm thấy phẩm cách của cô nương này có vấn đề, có nữ oa tử nhà ai sẽ xuống sông tắm rửa chứ, sau khi nữ oa lớn đến ba tuổi, tắm rửa đều ở trong nhà, sợ bị người ngoài nhìn thấy.
Sau đó bà Vương này nghĩ phẩm cách của cô nương này không tốt, nhà mình không thể cưới về được.
Nhưng lại nghĩ nhà mình là hộ từ bên ngoài đến, luôn không được trong thôn chào đón, kể cả họp trong thôn đều không gọi bọn họ. Nếu như có thể cưới cô nương trong thôn về làm con dâu cũng rất tốt, nhi tử đã mười ba tuổi, đã đến tuổi cưới xin, nhưng bà mối đều không muốn đến cửa, hơn nữa cho dù giới thiệu cũng không phải người trong thôn, điều kiện kém vô cùng.