Chị gái được gọi vào hát hát tới bài thứ tám thì chịu không làm nữa, vừa uống nước vừa gọi người khác vào thay.
Ả cũng thấy thật thần kỳ, mẹ nó, lần đầu thấy có một buổi karaoke không phí tất chân mà lại phí giọng như này đấy.
Sau đó người hát đổi thành một cô gái trưởng thành mặc trang phục công sở, váy chữ A bọc lấy cặp mông tròn trịa, giày cao gót dẫm lên sàn theo tiết tấu điệu nhạc vang lên tiếng kêu lạch cạch lạch cạch.
Tuy giọng hát của chị gái này không tốt lắm, kỹ thuật nhả âm cũng bình thường nhưng rõ ràng có thể thấy lão Quách đã trở nên hưng phấn hơn rất rất nhiều, giống như là bị người ta đánh trúng tim ấy.
- Người này hơi giống giáo viên nữ tới trường chúng ta thực tập hồi lớp 11, họ Bùi đó cậu nhớ không?