Một lúc lâu sau, chị gái mặc đồ công sở cũng hát mệt rồi, một chị gái mặc sườn xám lại lên thay.
Tình ca vang lên rất quyến rũ, tuy không lạc nhịp nhưng vừa nghe đã biết người hát chỉ hát qua loa cho có lệ.
Cũng không thể trách người ta được, vừa không tiêu thụ được rượu vừa không lấy được tiền boa, chỉ hát suông một đêm thì lấy đâu ra động lực chứ.
- Giang tổng có muốn đổi sang chỗ khác chơi không? - Triệu Tổ Xương hỏi một câu rất đúng lúc.
Giang Cần buông điện thoại xuống suy nghĩ một lúc: