TRUYỆN FULL

[Dịch] Đại Quản Gia Là Ma Hoàng

Chương 1234: Vân gia tổ địa

CHƯƠNG 1234: VÂN GIA TỔ ĐỊA Mười ngày sau, Trác Phàm nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, hít không khí thật sâu, rồi lại thở ra, thần thái sáng láng, thương thế trên người hắn đã khỏi hoàn toàn. Tại ngoại môn, sớm đã tập trung đầy người, chin tên đệ tử của Ma Sát Tông cùng Dương Sát ba vị cung phụng. Bọn họ ở đây đợi thương thế của Trác Phàm tốt hơn, sẽ cùng nhau hồi tông. “Trác Phàm, chỉ thiếu mỗi người, hẳn là bấy giờ có thể lên đườn rồi!”

Đầy mặt ý cười nhìn về phía Trác Phàm, trong mắt Dương Sát toát ra một tia hưng phấn: “Ta đã truyền tin về tông môn, nói hai tháng sau chúng ta về tới, chỉ là...Hắc hắc...Ta cũng chưa báo kết quả lần này cho bọn hắn biết!” Nhướng mày một cái, nhìn về nụ cười xấu xa của Dương Sát, rồi lại nhìn về bộ dạng nhịn cười của bọn người, xùy cười một tiếng: “Người làm như vậy, sẽ làm cho bọn hắn gấp chết!” “Ha ha ha...Để cho bọn hắn lo lắng mới thú vị, chúng ta ở chỗ này liều chết, bọn hắn chỉ ở trong tông chờ đợi tin tức, như vậy quá có lợi cho bọn hắn!” Không khỏi cười lớn một tiếng, Dương Sát dí dỏm nháy mắt mấy cái với Trác Phàm: “Ngươi lại sắp rời đi, không nhân cơ hội lần này trêu chọc đám lão gia hỏa kia, về sau sẽ không có cơ hội nữa. Dù sao chỉ cần chúng ta đem tin mừng lớn này về, cho dù bọn hắn có căm giận ngút trời, cũng sẽ dập tắt trong một lúc, đúng hay không?”

Liếc nhìn nhau, tất cả mọi người đều cười lớn một tiếng, không nói gì? “Trác Phàm, ngươi...Ngươi muốn rời khỏi Ma Sách Tông?” Đột nhiên lúc này, một giọng nữ kinh dị vang lên, Trác Phàm quay đầu nhìn qua, liền thấy hai nữ Vĩnh Ninh cùng Sương nhi vẻ mặt kinh dị nhìn về phía hắn: “Ngươi muốn đi đầu, ít nhất cũng phải cho ta một chỗ cụ thể đi chứ, nếu không bọn ta cũng không biết đi đầu tìm ngươi!” Mỉm cười một tiếng, ánh mắt hắn nhu hòa, thì thào lên tiếng: “Các ngươi không cần tìm ta, chờ ta trở về Ma Sách tông nói rõ một tiếng, rồi đi về nha! Ở Thiên Vũ, các ngươi cần tìm sao?” “Thật sao?” Không khỏi giật mình, hai nữ vui vẻ kêu ra tiếng.

Trác Phàm cười nhạt lắc đầu rồi lại gật đầu, xác nhận nói: “Tất nhiên” Hai nữ trong một lúc tâm hoa nộ phóng. Trác Phàm thật trở về Lạc gia, như vậy bọn họ có thể sớm chiều chung đụng, bọn họ không cần phải tiếp nhận nỗi khổ tương tự tha hương xa như vậy nữa! Chỉ là Sở Khanh Thành không có trở về cùng, hai nữ có chút tiếc nuối. Dù sao, nếu nói người xếp hạng nhất trong lòng Trác Phàm, sợ là khoong người có thể thắng qua Sở Khuynh Thành. Nữ tu dạng lại, lại không thể sớm chiều ở chung với Trác Phàm, cho dù là tình địch cạnh tranh với nhau, các nàng cũng cảm thấy vạn phần tiếc hận! Sở Khuynh Thành ung dung rộng lượng, sớm đã thâm nhập vào lòng hai nữ, các nàng cũng không ghét bỏ, nếu có thể chung chồng mà nói, người tỷ tỷ này cũng không tệ... “Được rồi, chúng ta lên đường!”. Không đợi hai nữ tiếp tục suy nghĩ, đã bị một tiếng hét lớn của Trác Phàm đánh gãy. Giương mắt nhìn mọi người rời đi, hai nữ không dám chậm trễ, vội vàng đuổi theo.

Nhưng chưa đi được mấy bước, thân thể Sương nhi bỗng dung trì trệ. “Sương nhi, ngươi sao vậy?” Vĩnh Ninh thấy vậy thì giật mình, vội vàng nâng nàng lên, hỏi. Trác Phàm thấy vậy, nhưng mày, đi đến bên cạnh hai người, hỏi: “Xảy ra chuyện gì vậy?” “Không biết, chỉ là lúc nãy, trong lòng run sợ một hồi, bây giờ đã hết rồi!” Trong mắt hiện lên vẻ mờ

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất